19. Cách tiếp cận với hôn nhân

Lời từ Kinh Thánh

“Giê-hô-va Ðức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; Ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó” (Sách sáng thế 2:18).

“Giê-hô-va Ðức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sườn, rồi lấp thịt thế vào. Giê-hô-va Ðức Chúa Trời dùng xương sườn đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam. A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có. Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt” (Sách sáng thế 2:21-24).

“Ngài phán cùng người nữ rằng: Ta sẽ thêm điều cực khổ bội phần trong cơn thai nghén; ngươi sẽ chịu đau đớn mỗi khi sanh con; sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi. Ngài lại phán cùng A-đam rằng: Vì ngươi nghe theo lời vợ mà ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn, vậy, đất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn đời ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn. Ðất sẽ sanh chông gai và cây tật lê, và ngươi sẽ ăn rau của đồng ruộng; ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi” (Sách sáng thế 3:16-19).

Lời Đức Chúa Trời Toàn Năng trong thời kỳ sau rốt

Nguồn gốc và căn nguyên của hôn nhân là do sự sáng tạo của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã tạo ra con người đầu tiên, con người này cần một người bạn giúp đỡ và bầu bạn với ông, sống cùng ông, vậy nên Đức Chúa Trời đã tạo ra một người bạn đời cho ông, rồi hôn nhân của con người ra đời. Tất cả chỉ có thế. Đơn giản thế thôi. Đây là cách hiểu sơ đẳng về hôn nhân mà ngươi nên có. Hôn nhân đến từ Đức Chúa Trời, do Ngài an bài và tiền định. Ít nhất ngươi có thể nói rằng nó không phải là một chuyện tiêu cực, trái lại, nó là một chuyện tích cực. Cũng có thể nói một cách chính xác rằng hôn nhân là chính đáng, rằng nó là một mắt xích chính đáng trong quá trình đời người và trong quá trình sinh tồn của nhân loại. Nó không tà ác, cũng không phải là công cụ hay hình thức làm bại hoại nhân loại; nó chính đáng và tích cực vì nó được Đức Chúa Trời tạo ra và tiền định, và đương nhiên Ngài an bài nó. Hôn nhân của con người bắt nguồn từ sự sáng tạo của Đức Chúa Trời, và nó là thứ Ngài đích thân an bài và tiền định, vậy nên nhìn từ góc độ này, cách nhìn duy nhất mà một người nên có về hôn nhân là nó đến từ Đức Chúa Trời, rằng nó là một chuyện chính đáng và tích cực, nó không tiêu cực, tà ác, ích kỷ hay tăm tối. Nó không đến từ con người, cũng không đến từ Sa-tan, càng không phải đến từ sự phát triển tự nhiên của thế giới tự nhiên; trái lại, chính tay Đức Chúa Trời đã sáng tạo, an bài và tiền định nó. Đây là chuyện tuyệt đối không thể nghi ngờ. Đây là định nghĩa và khái niệm nguyên thủy và chuẩn xác nhất về hôn nhân.

– Cách mưu cầu lẽ thật (9), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Ý nghĩa thật sự của hôn nhân không phải chỉ là cho sự sinh sôi của nhân loại, mà quan trọng hơn nữa, là để Đức Chúa Trời an bài cho mỗi người nam, mỗi người nữ một bạn đời sẽ bầu bạn với họ qua mỗi thời kỳ trong cuộc đời, dù là gian nan và thống khổ, hay là thuận lợi, vui vẻ và hạnh phúc đều có một người có thể đối xử chân thành với họ, một lòng một ý với họ, chia sẻ những u buồn, đau khổ hay vui sướng, hạnh phúc. Đây là ý nghĩa đằng sau việc Đức Chúa Trời an bài hôn nhân cho con người, và nó là nhu cầu chủ quan của mỗi một cá nhân con người. Khi Đức Chúa Trời tạo ra nhân loại, Ngài không muốn họ cô đơn, nên Ngài an bài hôn nhân cho họ. Trong hôn nhân, đàn ông và phụ nữ, mỗi người đảm nhận những vai trò khác nhau, và quan trọng nhất là họ có thể bầu bạn và hỗ trợ nhau, sống mỗi ngày thật tốt đẹp, đi con đường nhân sinh tốt đẹp. Một mặt, họ có thể bầu bạn với nhau, mặt khác, họ có thể hỗ trợ nhau, đây chính là ý nghĩa của hôn nhân và là điều thiết yếu cho sự tồn tại của hôn nhân. Dĩ nhiên, nó còn là sự hiểu biết và thái độ mà con người nên có đối với hôn nhân, và nó là trách nhiệm, nghĩa vụ họ nên thực hiện được đối với hôn nhân.

– Cách mưu cầu lẽ thật (9), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Hôn nhân là một sự kiện chính trong đời sống của bất kỳ người nào; đó chính là lúc một người thực sự gánh vác những trách nhiệm khác nhau, và dần dần hoàn thành những sứ mệnh khác nhau. Con người nuôi dưỡng nhiều ảo tưởng về hôn nhân trước khi chính họ trải nghiệm nó, và tất cả những ảo tưởng này đều khá tươi đẹp. Phụ nữ tưởng tượng nửa kia của họ là những Bạch mã Hoàng tử, còn đàn ông tưởng tượng họ sẽ kết hôn với nàng Bạch Tuyết. Những ảo tưởng này chứng tỏ rằng mỗi người đều có những yêu cầu nhất định đối với hôn nhân, một tập hợp những yêu cầu và tiêu chuẩn của riêng họ. Mặc dù trong thời đại xấu ác này, con người thường xuyên bị bom tấn bởi những thông điệp sai lệch về hôn nhân, thứ còn thậm chí tạo ra thêm nhiều yêu cầu hơn và mang lại cho con người mọi thể loại chất chứa và những thái độ lạ lùng, bất kỳ ai đã trải qua hôn nhân đều biết rằng dù con người có hiểu về nó như thế nào, dù thái độ của con người đối với nó ra sao, hôn nhân không phải là vấn đề của sự lựa chọn cá nhân.

Con người gặp gỡ rất nhiều người trong đời, nhưng không ai biết ai sẽ trở thành người bạn đời của mình trong hôn nhân. Mặc dù mọi người đều có những ý kiến và quan điểm cá nhân riêng về chủ đề hôn nhân, nhưng không ai có thể biết trước ai sẽ thực sự cuối cùng trở thành nửa kia của họ, và những ý kiến riêng của họ về vấn đề này không có mấy giá trị. Sau khi gặp một người mà ngươi thích, ngươi có thể theo đuổi người đó; nhưng liệu họ có quan tâm đến ngươi hay không, liệu họ có thể trở thành bạn đời của ngươi hay không – đó không phải do ngươi quyết định. Đối tượng tình cảm của ngươi không nhất thiết là người mà ngươi sẽ có thể chia sẻ cuộc đời mình; và trong khi đó, một người nào đó mà ngươi không bao giờ ngờ tới có thể lặng lẽ bước vào cuộc đời ngươi và trở thành bạn đời của ngươi, yếu tố quan trọng nhất trong số phận của ngươi, nửa kia của ngươi, người mà với họ số phận ngươi được ràng buộc chặt chẽ. Và vì thế, mặc dù có hàng triệu cuộc hôn nhân trên thế giới, mỗi và mọi cuộc hôn nhân đều khác nhau: Rất nhiều cuộc hôn nhân không vừa ý, cũng rất nhiều cuộc hôn nhân hạnh phúc; rất nhiều cuộc hôn nhân bắc cầu giữa Đông và Tây, rất nhiều giữa Nam và Bắc; rất nhiều cặp đôi hoàn hảo, rất nhiều cặp môn đăng hậu đối; rất nhiều cuộc hôn nhân hạnh phúc và hòa hợp, rất nhiều cuộc hôn nhân đau khổ và buồn phiền; rất nhiều cuộc hôn nhân khiến người khác ganh tỵ, rất nhiều cuộc hôn nhân bị hiểu lầm và không được tán thành; rất nhiều cuộc hôn nhân tràn đầy niềm vui, rất nhiều cuộc hôn nhân tràn ngập nước mắt và mang đến tuyệt vọng… Trong vô số kiểu hôn nhân, con người tỏ lộ sự chung thủy và cam kết trọn đời đối với hôn nhân; họ tỏ lộ tình yêu, sự gắn bó và không thể tách rời, hoặc sự cam chịu và không thông hiểu. Một số người phản bội cuộc hôn nhân của mình, hoặc thậm chí cảm thấy căm ghét nó. Dù bản thân hôn nhân có mang lại hạnh phúc hay khổ đau, thì sứ mệnh của con người trong hôn nhân đã được Đấng Tạo Hóa định trước và sẽ không thay đổi; sứ mệnh này là điều mà mọi người phải hoàn tất. Số phận của từng con người nằm sau mỗi cuộc hôn nhân là không thay đổi, đã được định trước từ lâu bởi Đấng Tạo Hóa.

– Chính Đức Chúa Trời, Đấng độc nhất III, Lời, Quyển 2 – Về việc biết Đức Chúa Trời

Hôn nhân là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời của một người. Nó là sản phẩm của số phận một người và một mắt xích quan trọng trong số phận con người; nó không được thiết lập dựa trên ý định hay sở thích cá nhân của bất kỳ ai, và cũng không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ yếu tố bên ngoài nào, mà hoàn toàn được định đoạt bởi số phận của hai bên, bởi những sự an bài và định trước của Đấng Tạo Hóa cho số phận cả hai thành viên của cặp vợ chồng. Bề ngoài, mục đích của hôn nhân là duy trì nòi giống, nhưng sự thật, hôn nhân không là gì ngoài một nghi thức mà con người trải qua trong quá trình hoàn thành sứ mệnh của mình. Trong hôn nhân, con người không chỉ đơn thuần đóng vai trò gây dựng thế hệ tiếp theo; họ còn đóng đủ các vai trò khác nhau liên quan đến việc duy trì cuộc hôn nhân và những sứ mệnh mà các vai trò đó yêu cầu họ phải hoàn thành. Vì sự ra đời của một người ảnh hưởng đến những thay đổi trải qua bởi những con người, sự vật và sự việc xung quanh nó, nên hôn nhân của con người cũng sẽ không tránh khỏi tác động đến những con người, sự vật và sự việc này, và hơn nữa, sẽ biến đổi tất cả chúng theo những cách khác nhau.

Khi con người trở nên độc lập, họ bắt đầu hành trình riêng của mình trong đời, điều dẫn dắt họ, từng bước một, đến với những con người, sự vật và sự việc có liên quan đến cuộc hôn nhân của mình. Đồng thời, người kia, là người sẽ ở trong cuộc hôn nhân đó, đang tiến gần, từng bước một, về phía những con người, sự vật và sự việc tương tự đó. Dưới sự tể trị của Đấng Tạo Hóa, hai người không liên quan với số phận có liên quan dần dần bước vào một cuộc hôn nhân đơn nhất và trở thành một gia đình một cách kỳ diệu: “hai con châu chấu trên một sợi dây thừng”. Vì vậy, khi một người bước vào một cuộc hôn nhân, hành trình cuộc đời của họ sẽ ảnh hưởng và liên quan đến nửa kia của mình, và tương tự như vậy, hành trình cuộc đời của người bạn đời của họ sẽ ảnh hưởng và liên quan đến số phận của họ trong đời. Nói cách khác, những số phận con người được kết nối với nhau và không ai có thể hoàn thành sứ mệnh của mình trong đời hoặc thực hiện vai trò của mình mà hoàn toàn độc lập với người khác. Sự ra đời của một người có ảnh hưởng đến một chuỗi quan hệ rộng lớn; sự trưởng thành cũng liên quan đến một chuỗi quan hệ phức tạp; và tương tự, một cuộc hôn nhân không tránh khỏi tồn tại và được duy trì trong một mạng lưới rộng lớn và phức tạp của những mối quan hệ con người, bao gồm mọi thành viên của mạng lưới đó và ảnh hưởng đến số phận của mỗi người là một phần trong đó. Một cuộc hôn nhân không phải là sản phẩm của các gia đình của cả hai thành viên, những bối cảnh trong đó họ lớn lên, ngoại hình, tuổi tác, tố chất, tài năng hoặc bất kỳ yếu tố nào khác của họ; mà nó sinh ra từ sứ mệnh chung và một số phận có liên quan. Đây là nguồn gốc của hôn nhân, một sản phẩm của số phận con người được bố trí và an bài bởi Đấng Tạo Hóa.

– Chính Đức Chúa Trời, Đấng độc nhất III, Lời, Quyển 2 – Về việc biết Đức Chúa Trời

Con người không nên có bất kỳ ảo tưởng chủ quan hay phi thực tế nào về hôn nhân, về việc nửa kia của ngươi là ai hay là loại người thế nào; mà con người nên có thái độ vâng phục Đức Chúa Trời, nên quy phục sự an bài và tiền định của Đức Chúa Trời, và tin tưởng rằng Đức Chúa Trời sẽ chuẩn bị một người phù hợp nhất cho ngươi. Có cần thiết phải có thái độ vâng phục không? (Thưa có.) Thứ hai, ngươi phải buông bỏ những tiêu chuẩn chọn đối tượng mà ngươi bị những trào lưu tà ác của xã hội tiêm nhiễm vào đầu rồi sau đó thiết lập tiêu chuẩn đúng đắn cho việc chọn đối tượng, đó là, ít nhất đối tượng của ngươi phải là người tin Đức Chúa Trời như ngươi và đi cùng con đường với ngươi – phương hướng tổng thể là vậy. Hơn thế nữa, đối tượng của ngươi phải có thể thực hiện trách nhiệm của một người đàn ông hoặc phụ nữ trong hôn nhân; họ phải thực hiện được trách nhiệm của một người phối ngẫu. Làm sao ngươi đánh giá được phương diện này? Ngươi phải nhìn vào phẩm chất nhân tính của họ, xem họ có ý thức trách nhiệm không, có lương tâm không. Vậy làm sao để nhìn ra một người có lương tâm hay nhân tính hay không? Nếu ngươi không giao thiệp với họ thì không có cách nào biết được nhân tính của họ thế nào, mà kể cả khi ngươi giao thiệp với họ, nếu chỉ trong thời gian ngắn thì có thể ngươi vẫn chưa phát hiện ra họ là người thế nào. Vậy thì làm cách nào ngươi nhìn ra một người có nhân tính hay không? Hãy xem họ có trách nhiệm với bổn phận, với sự giao phó của Đức Chúa Trời và công tác của nhà Đức Chúa Trời hay không, xem họ có thể bảo vệ lợi ích của nhà Đức Chúa Trời không, có trung thành với bổn phận không – đây là cách tốt nhất để nhìn ra phẩm chất nhân tính của một người. Giả dụ nhân phẩm của người này rất chính trực và đối với công tác mà nhà Đức Chúa Trời giao phó, họ đặc biệt tận tâm, có tinh thần trách nhiệm, đặc biệt nghiêm túc và nghiêm chỉnh, kỹ lưỡng, không hề cẩu thả, không hề qua loa, không hề chểnh mảng, họ mưu cầu lẽ thật, và lắng nghe những gì Đức Chúa Trời phán một cách cẩn thận và kỹ càng. Khi đã hiểu, đã rõ, họ sẽ thực hành ngay lập tức; dù người như thế có thể có tố chất không cao, nhưng ít ra họ cũng không phải là người cẩu thả với bổn phận, không qua loa chiếu lệ với công tác của hội thánh, mà là người nghiêm túc và có trách nhiệm. Nếu họ là người nghiêm túc và có trách nhiệm với bổn phận, thì chắc chắn họ sẽ một lòng một dạ sống cả đời với ngươi và sẽ có trách nhiệm với ngươi cho đến cùng – nhân phẩm của một người như vậy có thể chịu được thử thách. Kể cả ngươi có ốm đau, già nua, xấu xí hay có những tật xấu và khuyết điểm, người này sẽ luôn đối đãi đúng đắn với ngươi và bao dung với ngươi, họ sẽ luôn làm hết sức có thể để che chở ngươi và gia đình, bảo vệ ngươi và cho ngươi một cuộc sống ổn định, để ngươi an tâm mà sống. Đây chính là điều hạnh phúc nhất đối với một người đàn ông hoặc phụ nữ trong cuộc sống hôn nhân. Họ không hẳn có thể cho ngươi cuộc sống giàu sang, xa xỉ hay lãng mạn, họ không hẳn có thể cho ngươi bất kỳ thứ gì khác về mặt tình cảm hay về bất kỳ mặt nào, nhưng ít nhất họ sẽ cho ngươi cảm giác an tâm và ở bên họ, cuộc sống của ngươi sẽ yên ổn, và sẽ không có nguy hiểm hay cảm giác bất an. Khi nhìn vào người đó, ngươi sẽ có thể thấy cuộc sống của họ thế nào trong 20 hay 30 năm sau và thậm chí đến khi già. Kiểu người này nên là tiêu chuẩn chọn đối tượng của ngươi. Đương nhiên tiêu chuẩn chọn đối tượng này có hơi cao một chút và người như thế này không dễ tìm giữa nhân loại hiện đại, đúng không? Để đánh giá nhân phẩm của một người như thế nào và xem họ có thể thực hiện trách nhiệm trong hôn nhân hay không, ngươi phải nhìn vào thái độ của họ đối với bổn phận – đây là một phương diện. Phương diện khác là ngươi phải nhìn xem họ có lòng kính sợ Đức Chúa Trời không. Nếu có lòng kính sợ Đức Chúa Trời thì ít ra họ sẽ không làm những chuyện vô nhân tính, trái đạo đức hay trái luân thường đạo lý, và chắc chắn họ sẽ đối xử tốt với ngươi. Nếu họ không có lòng kính sợ Đức Chúa Trời mà lại chuyện gì cũng dám làm, tùy ý, hoặc nhân tính của họ hung ác, giả dối và kiêu ngạo; nếu trong lòng họ không có Đức Chúa Trời và không xem ai ra gì; nếu đối với công tác, bổn phận, thậm chí là sự giao phó của Đức Chúa Trời và bất kỳ chuyện lớn nào của nhà Đức Chúa Trời mà họ đều xử lý theo ý riêng mình, không có chút kiêng nể nào, muốn gì làm nấy, không bao giờ cẩn thận, không tìm kiếm nguyên tắc, và đặc biệt họ chiếm dụng và lạm dụng của lễ một cách trắng trợn, không hề biết sợ, người như thế, ngươi tuyệt đối đừng tìm. Không có lòng kính sợ Đức Chúa Trời, việc gì họ cũng có thể làm. Hiện tại người như thế có thể nói lời đường mật, thề non hẹn biển với ngươi, nhưng đến một ngày mà anh ta không vui, khi ngươi không thỏa mãn được nhu cầu của anh ta và không còn là người anh ta yêu thương, thì anh ta sẽ nói anh ta không còn yêu ngươi, không còn cảm giác với ngươi nữa, và anh ta cứ thế rời xa ngươi bất kỳ khi nào anh ta muốn. Kể cả khi chưa ly hôn, anh ta vẫn sẽ đi tìm người khác – tất cả những điều này đều có khả năng xảy ra. Anh ta có thể bỏ rơi ngươi mọi nơi mọi lúc, việc gì anh ta cũng có thể làm. Người như thế rất nguy hiểm và không xứng đáng để ngươi giao phó cả đời. Nếu ngươi tìm một người như thế làm người yêu, làm đối tượng phối ngẫu, thì ngươi sẽ gặp phiền phức đấy. Dù anh ta cao to, giàu có và đẹp trai, tài năng xuất chúng, lại còn chăm sóc ngươi rất tốt và chu đáo với ngươi, nhìn bên ngoài mà nói thì anh ta đặc biệt phù hợp để làm bạn trai hoặc chồng ngươi, nhưng anh ta lại không có lòng kính sợ Đức Chúa Trời, như vậy người này không thể là đối tượng để ngươi chọn kết hôn. Nếu ngươi yêu anh ta say đắm và bắt đầu hẹn hò rồi kết hôn, thì anh ta sẽ là ác mộng và thảm họa suốt cuộc đời của ngươi. Ngươi lại nói, “Con không sợ, con mưu cầu lẽ thật”. Ngươi đã rơi vào tay của một ác ma, và hắn căm ghét Đức Chúa Trời, chống đối Đức Chúa Trời, và dùng đủ mọi cách thức để quấy nhiễu đức tin của ngươi vào Đức Chúa Trời – ngươi có thể thắng được không? Chút vóc giạc và đức tin của ngươi không thể chịu được sự hành hạ của anh ta, và mấy ngày sau ngươi đã bị giày vò đến nỗi phải xin tha và không thể tiếp tục tin Đức Chúa Trời. Ngươi đánh mất đức tin vào Đức Chúa Trời và đầu óc ngươi chỉ còn toàn những chuyện ân oán yêu ghét. Giống như bị ném vào một cái máy xay thịt và bị xé thành từng mảnh, không còn hình tượng giống con người, hoàn toàn bị lún sâu vào đó, cho đến khi ngươi cùng chung số phận bị diệt vong với ác ma mà ngươi kết hôn cùng, và cuộc đời của ngươi coi như chấm dứt.

– Cách mưu cầu lẽ thật (10), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Mưu cầu hạnh phúc hôn nhân có phải là mục tiêu cuộc đời mà con người nên mưu cầu sau khi bước vào hôn nhân hay không? Điều này có liên quan gì đến hôn nhân mà Đức Chúa Trời tiền định hay không? (Thưa, không có.) Đức Chúa Trời ban cho con người một cuộc hôn nhân, là cho ngươi một hoàn cảnh để thực hiện trách nhiệm và nghĩa vụ của một người đàn ông hoặc một người phụ nữ trong khuôn khổ hôn nhân; Đức Chúa Trời cho ngươi một cuộc hôn nhân, là cho ngươi một người bạn đời, người bạn đời này sẽ bầu bạn cùng ngươi đi hết cuộc đời này, bầu bạn cùng ngươi đi qua từng giai đoạn của cuộc đời. Bầu bạn là gì? Chính là giúp đỡ ngươi, chăm sóc ngươi, còn chia sẻ mọi chuyện xảy ra trong cuộc sống của ngươi, chính là cho dù xảy ra bao nhiêu chuyện, ngươi không còn đối mặt một mình, mà là hai người cùng nhau đối mặt, như vậy cuộc sống trôi qua sẽ nhẹ nhàng, dễ dàng hơn một chút, hai người làm phần việc của mình, đều phát huy sở trường, thế mạnh của mình, cứ thế sống qua ngày, chỉ đơn giản như vậy. Nhưng Đức Chúa Trời cũng không có yêu cầu con người rằng: “Đức Chúa Trời cho ngươi một cuộc hôn nhân, ngươi kết hôn, đối với nửa kia ngươi nhất định phải luôn yêu đến cùng, luôn lấy lòng hắn, đây là sứ mạng của ngươi”. Đức Chúa Trời ban cho ngươi một cuộc hôn nhân, cho ngươi một người bạn đời, cho ngươi hoàn cảnh sống không giống nhau, trong hoàn cảnh, bối cảnh sống như vậy, để nửa kia của ngươi cùng chia sẻ với ngươi, đối mặt với tất cả mọi chuyện, để ngươi sống nhẹ nhàng hơn, tự tại hơn, đồng thời cũng để ngươi cảm nhận những đoạn đời khác nhau, nhưng Đức Chúa Trời không bán ngươi cho hôn nhân. Không bán cho hôn nhân nghĩa là gì? Chính là không đem cả đời của ngươi, số phận, sứ mạng của ngươi, con đường cuộc đời ngươi đi như thế nào, lựa chọn phương hướng nào, có tín ngưỡng như thế nào, giao cho nửa kia quyết định. Ngài cũng không hề phán rằng một người phụ nữ có số phận, có mưu cầu như thế nào, đi con đường cuộc đời như thế nào, nhân sinh quan thế nào phải do chồng cô ta quyết định, không phán rằng một người đàn ông có số phận như thế nào, có mưu cầu như thế nào, có nhân sinh quan thế nào, lựa chọn cuộc đời như thế nào phải do vợ anh ta quyết định. Đức Chúa Trời không phán như vậy, không có tiền định như vậy. Ngươi xem, khi Đức Chúa Trời chế định hôn nhân cho nhân loại thuở ban sơ, Ngài có phán câu nào như vậy không? (Thưa, không có.) Ngài cũng không phán rằng mưu cầu hạnh phúc hôn nhân là sứ mạng cả đời của một người phụ nữ hoặc một người đàn ông, rằng ngươi phải giữ gìn hạnh phúc hôn nhân của mình thì sứ mạng cả đời này của ngươi mới hoàn thành, mới làm loài thọ tạo tốt. Ngài chưa từng phán câu nào như vậy. Đức Chúa Trời cũng không phán rằng, “Ngươi phải chọn con đường cuộc đời mình trong khuôn khổ hôn nhân, sự cứu rỗi của ngươi phải được quyết định bởi hôn nhân của ngươi, bởi nửa kia của ngươi. Nhân sinh quan của ngươi như thế nào, số phận của ngươi như thế nào phải được quyết định bởi nửa kia của ngươi”, Đức Chúa Trời có phán như vậy không? (Thưa, không có.) Ngài tiền định cho ngươi một cuộc hôn nhân, ban cho ngươi một nửa kia. Ngươi bước vào hôn nhân rồi thì ở trước mặt Đức Chúa Trời thân phận, địa vị của ngươi cũng không thay đổi, ngươi vẫn là ngươi. Ngươi là đàn bà thì ở trước mặt Đức Chúa Trời vẫn là đàn bà, ngươi là đàn ông thì ở trước mặt Đức Chúa Trời vẫn là đàn ông. Nhưng có một điểm các ngươi đều giống nhau, chính là ngươi bất kể là đàn ông hay đàn bà thì ở trước mặt Đấng Tạo Hóa các ngươi đều là loài thọ tạo. Trong khuôn khổ hôn nhân, các ngươi bao dung, yêu thương lẫn nhau, giúp đỡ, hỗ trợ lẫn nhau, đây đều là thực hiện trách nhiệm, nhưng trước mặt Đức Chúa Trời, trách nhiệm mà ngươi nên làm, sứ mạng mà ngươi nên hoàn thành không thể thay thế bằng trách nhiệm của ngươi đối với nửa kia. Vì vậy, khi trách nhiệm của ngươi đối với nửa kia xung đột với bổn phận của một loài thọ tạo nên thực hiện trước mặt Đức Chúa Trời, điều ngươi nên chọn là thực hiện bổn phận của loài thọ tạo, chứ không phải thực hiện trách nhiệm đối với nửa kia, đây là phương hướng, mục tiêu mà ngươi nên lựa chọn, đương nhiên cũng là sứ mạng mà ngươi nên hoàn thành. Nhưng có một số người sai lầm đem việc mưu cầu hạnh phúc hôn nhân, hoặc là thực hiện trách nhiệm đối với nửa kia, che chở, chăm sóc, yêu nửa kia, biến thành sứ mạng cả đời này của mình, cũng đem nửa kia trở thành trời, thành mạng sống của mình, đây là sai lầm. Số phận của ngươi là do Đức Chúa Trời tể trị, không phải do nửa kia của ngươi tể trị, hôn nhân không thể thay đổi số phận của ngươi, cũng không thể thay đổi sự thật rằng Đức Chúa Trời tể trị số phận của ngươi. Ngươi nên có nhân sinh quan như thế nào, nên đi con đường như thế nào, bản thân ngươi nên tìm kiếm trong lời Đức Chúa Trời dạy, trong lời Đức Chúa Trời yêu cầu, chứ không phải dựa vào nửa kia của ngươi, để cho nửa kia quyết định. Nửa kia ngoài việc thực hiện trách nhiệm với ngươi ra, không nên chi phối số phận của ngươi, cũng không nên yêu cầu ngươi thay đổi phương hướng cuộc đời của ngươi, nửa kia không nên quyết định ngươi đi con đường như thế nào, cũng không nên quyết định ngươi xây dựng nhân sinh quan như thế nào, càng không nên kìm kẹp ngươi, ngăn cản ngươi mưu cầu sự cứu rỗi. Đối với hôn nhân mà nói, chỉ có thể đón nhận từ Đức Chúa Trời, chỉ có thể tuân theo định nghĩa hôn nhân mà Đức Chúa Trời tiền định cho con người, vợ chồng hai bên thực hiện trách nhiệm, thực hiện nghĩa vụ với nhau, nhưng đều không thể quyết định số phận của đối phương, không thể quyết định kiếp trước, kiếp này, kiếp sau của nhau, càng không thể quyết định đời đời, đích đến của ngươi, số phận của ngươi, con đường ngươi đi chỉ có thể do Đấng Tạo Hóa quyết định. Cho nên, ngươi với tư cách là một loài thọ tạo, cho dù vai trò của ngươi là vợ hay chồng, hạnh phúc mà ngươi nên mưu cầu trong cuộc đời này là bắt nguồn từ việc ngươi thực hiện bổn phận của loài thọ tạo, hoàn thành sứ mạng của loài thọ tạo, chứ không phải bắt nguồn từ bản thân hôn nhân, càng không phải từ việc ngươi làm tròn trách nhiệm của người vợ hay người chồng trong khuôn khổ hôn nhân. Đương nhiên, ngươi lựa chọn con đường như thế nào, ngươi xây dựng nhân sinh quan như thế nào cũng không nên xây dựng trên hạnh phúc hôn nhân, càng không nên do bất kỳ bên nào trong hôn nhân quyết định, đây là điều ngươi nên hiểu. Cho nên đối với những người bước vào hôn nhân, họ chỉ mưu cầu hạnh phúc hôn nhân, chỉ coi việc mưu cầu hạnh phúc hôn nhân là sứ mạng của mình, loại người này nên buông bỏ tư tưởng quan điểm này, thay đổi phương pháp thực hành của mình, thay đổi phương hướng cuộc đời của mình. Ngươi bước vào cuộc sống hôn nhân, chung sống với người kia dưới sự tiền định của Đức Chúa Trời, chỉ thế thôi, đồng thời trong cuộc sống chung làm tròn trách nhiệm của một người vợ hoặc người chồng là được, còn việc ngươi đi con đường nào, ngươi có nhân sinh quan như thế nào, đối phương không có nghĩa vụ cũng không có quyền quyết định. Mặc dù ngươi đã bước vào hôn nhân, mặc dù ngươi đã có bạn đời, nhưng cái gọi là bạn đời này chỉ có thể có ý nghĩa mà Đức Chúa Trời tiền định, bạn đời chỉ có thể thực hiện trách nhiệm mà người bạn đời nên thực hiện, còn lại những chuyện không liên quan đến bạn đời đều do chính ngươi lựa chọn, cũng do chính ngươi quyết định. Đương nhiên, điều quan trọng hơn nữa là, sự lựa chọn của ngươi, quyết định của ngươi không phải dựa vào sở thích của ngươi, lý giải của ngươi, mà là dựa vào lời Đức Chúa Trời. Chuyện này có phải thông công rõ rồi không? (Thưa, phải.) Cho nên nói, bất kỳ bên nào trong khuôn khổ hôn nhân, vì mưu cầu hạnh phúc hôn nhân mà không tiếc bất kỳ giá nào hoặc hy sinh bất kỳ điều gì, đều không được ghi nhớ, nghĩa vụ, trách nhiệm ngươi thực hiện với nửa kia có tốt đẹp, hoàn mỹ đến đâu, xứng đáng với nửa kia đến đâu, nói cách khác, hạnh phúc hôn nhân của ngươi có duy trì tốt đến đâu, hoàn mỹ đến đâu, khiến người ta ngưỡng mộ đến đâu, cũng không có nghĩa là ngươi đã hoàn thành sứ mạng của loài thọ tạo, cũng không thể chứng minh ngươi đã là loài thọ tạo đạt tiêu chuẩn. Có lẽ ngươi là một người vợ hoàn mỹ, có lẽ ngươi là một người chồng hoàn mỹ, nhưng điều này chỉ có thể hạn chế trong khuôn khổ hôn nhân, đối với Đấng Tạo Hóa mà nói, Ngài đánh giá ngươi là người như thế nào dựa vào việc ngươi thực hiện bổn phận loài thọ tạo như thế nào trước mặt Ngài, ngươi đi con đường như thế nào, nhân sinh quan của ngươi là gì, mưu cầu cuộc đời của ngươi là gì, sứ mạng loài thọ tạo của ngươi được hoàn thành như thế nào, Đức Chúa Trời dùng những điều này để đánh giá con đường mà loài thọ tạo như ngươi đang đi và đích đến sau này, không phải dựa vào việc ngươi với tư cách là một người vợ hay một người chồng thực hiện trách nhiệm và nghĩa vụ như thế nào, cũng không phải dựa vào tình yêu của ngươi đối với nửa kia có làm hài lòng họ hay không.

– Cách mưu cầu lẽ thật (11), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Chúng ta đang thông công về việc buông bỏ mưu cầu hạnh phúc hôn nhân không phải để con người buông bỏ hôn nhân về mặt hình thức, cũng không phải để khuyến khích ngươi ly hôn, mà ngược lại, để ngươi buông bỏ những mưu cầu về hạnh phúc hôn nhân đó. Trước hết, ngươi nên buông bỏ những quan điểm chi phối ngươi trong việc mưu cầu hạnh phúc hôn nhân, sau đó ngươi nên buông bỏ cách hành động mưu cầu hạnh phúc hôn nhân, dành phần lớn thời gian và quãng đời để thực hiện bổn phận của một loài thọ tạo và mưu cầu lẽ thật. Đối với hôn nhân, chỉ cần nó không xung đột hay đối chọi với việc mưu cầu lẽ thật của ngươi, thì những nghĩa vụ mà ngươi nên thực hiện, sứ mạng mà ngươi nên hoàn thành, và vai trò của ngươi trong khuôn khổ hôn nhân sẽ không thay đổi. Vì vậy, yêu cầu ngươi buông bỏ mưu cầu hạnh phúc hôn nhân không có nghĩa là yêu cầu ngươi từ bỏ hôn nhân hay chính thức ly hôn, mà ngược lại, nó có nghĩa là yêu cầu ngươi hoàn thành sứ mạng của một loài thọ tạo và làm tròn bổn phận với tiền đề là ngươi hoàn thành trách nhiệm mà ngươi nên thực hiện trong hôn nhân. Đương nhiên, nếu sự mưu cầu hạnh phúc hôn nhân của ngươi ảnh hưởng, cản trở, hay thậm chí phá hoại việc thực hiện bổn phận của một loài thọ tạo, thì không những ngươi nên từ bỏ mưu cầu hạnh phúc hôn nhân, mà nên từ bỏ cả cuộc hôn nhân của ngươi. Khi thông công về những vấn đề này, mục đích và ý nghĩa tối hậu là gì? Là để hạnh phúc hôn nhân không cản bước con người, trói tay ngươi, che mắt ngươi, làm nhiễu loạn tầm nhìn của ngươi, làm nhiễu loạn và chiếm hữu tâm tư của ngươi; để con đường nhân sinh và cuộc sống của ngươi không ngập tràn những mưu cầu hạnh phúc hôn nhân, mà để ngươi đối xử một cách đúng đắn với trách nhiệm và nghĩa vụ ngươi nên thực hiện trong hôn nhân, đưa ra những lựa chọn đúng đắn đối với trách nhiệm và nghĩa vụ mà ngươi nên thực hiện. Một cách thực hành tốt hơn nữa là dành nhiều thời gian và sinh lực hơn nữa cho việc thực hiện bổn phận, thực hiện bổn phận mà ngươi nên thực hiện, hoàn thành sứ mạng mà Đức Chúa Trời giao phó cho ngươi. Bất kể như thế nào, ngươi không được quên rằng mình là một loài thọ tạo, rằng chính Đức Chúa Trời đã dẫn dắt ngươi sống cho đến hiện tại, rằng Đức Chúa Trời đã ban hôn nhân cho ngươi, ban gia đình cho ngươi, và chính Đức Chúa Trời đã ban cho ngươi trách nhiệm mà ngươi nên thực hiện trong khuôn khổ hôn nhân, chứ không phải ngươi là người đã chọn hôn nhân, không phải ngươi bỗng dưng có hôn nhân, không phải ngươi có thể duy trì hạnh phúc hôn nhân nhờ vào năng lực và sức mạnh của ngươi. Ta giải thích như vậy đã rõ chưa? (Thưa, rồi.) Ngươi đã hiểu mình nên làm gì rồi chứ? Bây giờ con đường đã rõ ràng với ngươi rồi chứ? (Thưa, rồi.) Nếu không có mâu thuẫn hay xung đột giữa trách nhiệm, nghĩa vụ mà ngươi nên thực hiện trong hôn nhân với bổn phận, sứ mạng của một loài thọ tạo, thì trong những hoàn cảnh như thế, ngươi nên thực hiện trách nhiệm trong khuôn khổ của hôn nhân như thế nào thì ngươi hãy thực hiện như thế, và ngươi nên thực hiện tốt trách nhiệm của mình, gánh vác trách nhiệm mà ngươi nên gánh vác, đừng cố trốn tránh. Ngươi phải chịu trách nhiệm với bạn đời, chịu trách nhiệm với cuộc sống của bạn đời, tình cảm của họ, và mọi thứ về họ. Tuy nhiên, khi có xung đột giữa trách nhiệm và nghĩa vụ mà ngươi gánh vác trong khuôn khổ hôn nhân với sứ mạng và bổn phận của một loài thọ tạo, thì thứ ngươi phải buông bỏ không phải là bổn phận hay sứ mạng của ngươi mà ngược lại, là trách nhiệm của ngươi trong khuôn khổ hôn nhân. Đây là điều Đức Chúa Trời kỳ vọng ở ngươi, là sự giao phó của Đức Chúa Trời cho ngươi, và đương nhiên, là những gì Đức Chúa Trời yêu cầu ở bất kỳ người đàn ông hay phụ nữ nào. Chỉ khi có thể làm việc này thì ngươi mới đang mưu cầu lẽ thật và đi theo Đức Chúa Trời. Nếu ngươi không có khả năng làm việc này và không thể thực hành theo cách này, thì ngươi chỉ là một tín hữu trên danh nghĩa, ngươi không đi theo Đức Chúa Trời bằng tấm lòng chân thật, và ngươi không phải là người mưu cầu lẽ thật. Hiện tại, khi có cơ hội và điều kiện để rời Trung Quốc thực hiện bổn phận, thì có người nói, “Nếu con rời Trung Quốc để thực hiện bổn phận, thì con sẽ phải để bạn đời ở nhà. Chúng con sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa ư? Chúng con sẽ phải sống hai người hai nơi sao? Thế là sau này chúng con không còn hôn nhân nữa sao?”. Lại có những người nghĩ, “Ôi, thiếu con thì làm sao bạn đời của con sống nổi? Con mà đi vắng thì chẳng phải hôn nhân của con sẽ tan vỡ hay sao? Cuộc hôn nhân của chúng con sẽ chấm dứt ư? Sau này con phải làm sao?”. Ngươi có nên nghĩ về tương lai không? Ngươi nên nghĩ đến điều gì nhiều nhất? Nếu ngươi muốn làm một người mưu cầu lẽ thật, thì điều ngươi nên nghĩ đến nhiều nhất đó là cách để buông bỏ những gì Đức Chúa Trời yêu cầu ngươi buông bỏ, và cách để hoàn thành những gì Đức Chúa Trời yêu cầu ngươi phải hoàn thành. Nếu sau này ngươi không có hôn nhân và không có bạn đời bên cạnh, thì trong những ngày sắp tới, ngươi vẫn có thể sống đến già và sống tốt như trước. Tuy nhiên, nếu ngươi từ bỏ cơ hội này, thì nó cũng tương đương với việc ngươi từ bỏ bổn phận và sứ mạng mà Đức Chúa Trời giao phó cho ngươi. Đối với Đức Chúa Trời, ngươi không phải là người mưu cầu lẽ thật, người thực sự muốn Đức Chúa Trời, hay người mưu cầu sự cứu rỗi. Nếu ngươi chủ động muốn từ bỏ cơ hội và quyền lợi đạt được sự cứu rỗi, từ bỏ sứ mạng của ngươi, thay vào đó ngươi chọn hôn nhân, chọn vợ chồng đoàn tụ, chọn ở bên và thỏa mãn bạn đời, chọn giữ sự hoàn chỉnh của hôn nhân, thì cuối cùng ngươi chắc chắn sẽ đạt được điều gì đó và mất đi điều gì đó. Ngươi hiểu mình sẽ mất gì, đúng không? Hôn nhân không phải là tất cả của ngươi, hạnh phúc hôn nhân cũng không phải là tất cả – nó không thể quyết định vận mệnh của ngươi, không thể quyết định tương lai của ngươi, và thậm chí không thể quyết định đích đến của ngươi. Vì vậy, việc con người nên lựa chọn những gì, có nên buông bỏ mưu cầu hạnh phúc hôn nhân để thực hiện bổn phận của một loài thọ tạo hay không là tùy vào quyết định của họ.

– Cách mưu cầu lẽ thật (10), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Đức Chúa Trời tiền định hôn nhân cho ngươi chỉ là để ngươi học cách thực hiện trách nhiệm của mình, học cách chung sống hòa thuận với người khác, sống chung với người khác, thể nghiệm cách sống chung với nửa kia, thể nghiệm cách cùng nửa kia xử lý mọi chuyện gặp phải, làm cho cuộc sống của ngươi phong phú hơn, khác biệt hơn, nhưng không phải là bán ngươi cho hôn nhân, đương nhiên cũng không phải là bán ngươi cho nửa kia làm nô lệ. Ngươi không phải nô lệ của họ, họ cũng không phải chủ nô của ngươi, ngươi và họ là bình đẳng. Ngươi đối với họ chỉ có trách nhiệm của người vợ hoặc người chồng, làm hết trách nhiệm rồi, thì với Đức Chúa Trời, ngươi chính là người vợ hoặc người chồng đạt tiêu chuẩn, ngươi không thiếu cái gì so với họ, cũng không kém hơn họ cái gì. Nếu ngươi tin Đức Chúa Trời và mưu cầu lẽ thật, có thể thực hiện bổn phận của mình, thường xuyên tham gia nhóm họp, cũng thường cầu nguyện – đọc lời của Đức Chúa Trời, thường xuyên đến trước mặt Đức Chúa Trời, thì đây là chuyện mà Đức Chúa Trời chấp thuận, là trạng thái cuộc sống bình thường mà loài thọ tạo nên làm, nên có, không phải là chuyện mất mặt, ngươi cũng không cần bởi vì có cuộc sống như vậy mà cảm thấy mắc nợ nửa kia cái gì, ngươi không nợ họ gì hết. Nếu ngươi mong muốn, ngươi có nghĩa vụ làm chứng cho họ về công tác của Đức Chúa Trời, nhưng nếu họ không tin Đức Chúa Trời, không phải là người cùng chung chí hướng với ngươi, thì ngươi không cần làm, cũng không có nghĩa vụ khai báo, nói rõ về đức tin của ngươi, bất kỳ chuyện gì, bất kỳ thông tin gì về con đường ngươi đi, họ cũng không có quyền gì phải biết. Họ ủng hộ ngươi, khích lệ ngươi hoặc bảo vệ ngươi, đây là trách nhiệm và nghĩa vụ của họ, nếu họ không làm được thì họ không phải là người có nhân tính. Tại sao? Bởi vì ngươi đi con đường đúng đắn, đồng thời bởi vì ngươi đi con đường đúng đắn, nên gia đình ngươi, nửa kia của ngươi được chúc phúc và hưởng ân điển từ Đức Chúa Trời theo ngươi, họ nên cảm ơn ngươi mới đúng, chứ không phải vì ngươi có đức tin, bị bách hại mà kỳ thị ngươi, ức hiếp ngươi, hoặc vì vậy mà cho rằng ngươi nên làm nhiều việc nhà hơn, làm nhiều việc hơn, hoặc cho rằng ngươi nợ họ điều gì. Về mặt tình cảm, tinh thần hay bất kỳ phương diện nào ngươi đều không nợ họ, mà là họ nợ ngươi. Bởi vì họ nhờ ngươi tin Đức Chúa Trời mà hưởng thụ thêm càng nhiều ân điển, phước lành từ Đức Chúa Trời, họ được trời cho không ít. Trời cho có nghĩa là gì? Chính là người như họ căn bản là không xứng đáng, không nên được. Tại sao không nên được? Bởi vì họ không đi theo Đức Chúa Trời, không thừa nhận Đức Chúa Trời, cho nên họ hưởng thụ những ân điển này chính là bởi vì ngươi tin vào Ngài, họ đi theo ngươi được hưởng lây, đi theo ngươi hưởng phúc, họ nên cảm ơn ngươi mới đúng. Nói cách khác, vì được hưởng thụ thêm những phước lành, ân điển này, họ nên thực hiện nhiều trách nhiệm hơn, nên ủng hộ ngươi tin Đức Chúa Trời hơn nữa. Có một vài người bởi vì trong nhà có người tin Đức Chúa Trời, mà việc làm ăn trong nhà cũng thuận lợi, làm ăn cũng lớn, tiền kiếm được cũng nhiều, cuộc sống gia đình cũng tốt, cuộc sống vật chất cũng phong phú, chất lượng cuộc sống cũng được nâng cao, những thứ này từ đâu mà có? Nếu nhà ngươi không có nửa kia tin Đức Chúa Trời, thì ngươi có thể có được những thứ này sao? Có những người nói: “Đức Chúa Trời tiền định người ta có mệnh phát tài”. Là Đức Chúa Trời tiền định điều này, không sai, nhưng nếu trong nhà họ không có người tin Đức Chúa Trời, thì việc làm ăn của họ lẽ ra không đạt được nhiều ân điển, phước lành như vậy, bởi vì có nửa kia tin Đức Chúa Trời, bởi vì nửa kia tin Đức Chúa Trời này thật lòng tin Ngài, mưu cầu, cam tâm dâng hiến hy sinh, mà người không tin mới được trời cho những ân điển phước lành này, Đức Chúa Trời làm chút việc này quá dễ dàng. Người không tin vẫn không biết đủ, vẫn muốn chèn ép, ức hiếp người tin Đức Chúa Trời, sự bách hại của quốc gia, của xã hội đối với người tin Đức Chúa Trời mà nói đã là tai hoạ rồi, thế mà người trong nhà còn tệ hại hơn, họa vô đơn chí, trong tình huống này, nếu như ngươi còn cho rằng mình có lỗi với họ, cam nguyện làm nô lệ cho hôn nhân, thì đây là việc vô cùng không nên. Họ không ủng hộ ngươi tin Đức Chúa Trời, không sao, không bảo vệ ngươi tin Đức Chúa Trời, cũng được, đây là tự do của họ, nhưng họ không nên bởi vì ngươi tin Ngài mà biến ngươi trở thành nô lệ, ngươi không phải nô lệ, ngươi là con người, ngươi là con người đường đường chính chính, ít nhất ở trước mặt Đức Chúa Trời ngươi là một loài thọ tạo, ngươi không phải nô lệ của bất kỳ ai. Nếu như muốn làm nô lệ, ngươi cũng chỉ có thể làm nô lệ của lẽ thật, làm nô lệ của Đức Chúa Trời, chứ không nên làm nô lệ của bất kỳ kẻ nào, huống gì chủ nô này là nửa kia của ngươi. Từ mối quan hệ xác thịt mà nói, ngoài cha mẹ ra, người thân thiết nhất với ngươi trên thế giới này thực ra chính là nửa kia của ngươi, nhưng bởi vì ngươi tin Đức Chúa Trời, họ lại coi ngươi như kẻ thù, công kích ngươi, bức ép ngươi, ngươi nhóm họp họ cũng phản đối, bên ngoài có tin đồn gì, họ sẽ trở về quở trách ngươi, đánh chửi ngươi, thậm chí ngươi ở nhà cầu nguyện, đọc lời Đức Chúa Trời, không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của họ, họ cũng có thể quở trách ngươi, phản đối ngươi, thậm chí đánh đập ngươi tàn nhẫn, ngươi nói xem đây là thứ gì? Đây có phải là ma quỷ hay không? Đây có phải là người thân thiết nhất với ngươi không? Người như vậy có xứng để ngươi thực hiện bất kỳ trách nhiệm gì với họ hay không? (Thưa, không xứng.) Không xứng đáng! Cho nên, có người ở trong cuộc hôn nhân như vậy còn muốn đối với nửa kia nói gì nghe nấy, cam tâm vì họ hy sinh tất cả, hy sinh thời gian thực hiện bổn phận, cơ hội thực hiện bổn phận của mình, thậm chí hy sinh cơ hội được cứu rỗi của mình, như thế là không nên, chí ít nên buông bỏ loại ý nghĩ này. Con người không nợ ai ngoài Đức Chúa Trời; ngươi không nợ cha mẹ, chồng, vợ, con cái, đương nhiên càng không nợ bất kỳ người bạn nào, ngươi không nợ ai cả. Tất cả mọi thứ của con người đều bắt nguồn từ Đức Chúa Trời, bao gồm hôn nhân của con người, nếu nói là nợ thì con người chỉ nợ Đức Chúa Trời, đương nhiên Ngài cũng không yêu cầu ngươi trả, Ngài chỉ khiến ngươi đi con đường nhân sinh đúng đắn thôi. Trong chuyện hôn nhân này, tâm ý lớn nhất của Đức Chúa Trời chính là không để cho ngươi bởi vì hôn nhân mà trở nên mất đi tôn nghiêm, mất đi nhân cách, trở nên không có con đường mưu cầu đúng đắn, trở nên không có nhân sinh quan của mình, không có phương hướng mưu cầu của mình, thậm chí từ bỏ mưu cầu lẽ thật, từ bỏ cơ hội được cứu rỗi, từ bỏ bất cứ sự ủy thác và sứ mạng nào mà Ngài giao cho ngươi, mà cam nguyện làm nô lệ cho một cuộc hôn nhân. Nếu ngươi xử lý hôn nhân như vậy, chi bằng ngươi không kết hôn, độc thân càng thích hợp với ngươi hơn. Nếu ngươi thế nào cũng không thể thoát khỏi loại hiện trạng hôn nhân hoặc kết cấu hôn nhân như vậy, thì chi bằng thoát ra khỏi cuộc hôn nhân đó, làm một người tự do càng tốt. Vẫn là câu nói đó, mục đích Đức Chúa Trời tiền định hôn nhân cho con người chỉ là vì để con người có một người bạn đời, có bạn đời đồng hành cùng đi qua những thăng trầm trong cuộc đời, trải qua mỗi một giai đoạn của cuộc đời, để ngươi không cô đơn, hiu quạnh, có người bầu bạn, có người để dốc bầu tâm sự, có người an ủi, chăm sóc trong mỗi một giai đoạn, nhưng Đức Chúa Trời không dùng hôn nhân để ràng buộc ngươi, cũng không dùng hôn nhân để trói chặt tay chân ngươi, khiến ngươi không có quyền lựa chọn con đường của mình, khiến ngươi biến thành nô lệ của hôn nhân. Đức Chúa Trời tiền định hôn nhân cho ngươi, sắp xếp một người bạn đời cho ngươi, chứ không phải là tìm cho ngươi một chủ nô, cũng không phải là để ngươi tự hạn chế mình trong hôn nhân, không có sự mưu cầu của mình, không có mục tiêu cuộc đời của mình, không có phương hướng mưu cầu đúng đắn, không có quyền mưu cầu được cứu rỗi. Ngược lại, cho dù ngươi có kết hôn hay không thì ngươi vẫn được mưu cầu mục tiêu cuộc đời của mình, xây dựng nhân sinh quan đúng đắn, mưu cầu được cứu rỗi, đây là quyền lợi lớn nhất mà Đức Chúa Trời ban cho ngươi, không có bất kỳ ai có thể lấy đi, không có bất kỳ ai có thể can thiệp, bao gồm cả nửa kia của ngươi. Vì vậy, những người đóng vai nô lệ trong hôn nhân thì nên buông bỏ cách sống này của mình, buông bỏ cách nghĩ hoặc cách làm mang tính muốn làm nô lệ cho hôn nhân của mình, bước ra khỏi tình trạng này, đừng để đối phương quản chế, cũng đừng để bị ảnh hưởng, hạn chế, quản chế và ràng buộc bởi tâm trạng, quan điểm, ngôn ngữ, thái độ và thậm chí cách làm của đối phương, bước ra khỏi đó, dũng cảm, mạnh dạn dựa vào Đức Chúa Trời, ngươi muốn đọc lời Đức Chúa Trời lúc nào thì đọc lúc đó, ngươi nên nhóm họp lúc nào thì nhóm họp lúc đó, bởi vì ngươi là con người, ngươi không phải là chó, ngươi không cần bất kỳ ai quy định hành vi của ngươi, cũng không cần bất kỳ ai quản chế, kiểm soát cuộc sống của ngươi, ngươi có quyền lựa chọn mục tiêu, phương hướng cho cuộc sống của mình, đây là điều mà Đức Chúa Trời ban cho ngươi, nhất là khi con đường ngươi đi là con đường đúng đắn. Điểm quan trọng nhất chính là khi nhà Đức Chúa Trời cần ngươi làm một hạng mục công tác, khi nhà Đức Chúa Trời giao cho ngươi một bổn phận, ngươi càng nên buông bỏ tất cả một cách không thoái thác, không lựa chọn và trọn vẹn, làm hết bổn phận ngươi nên làm, hoàn thành sứ mạng Đức Chúa Trời giao cho ngươi. Nếu công tác này đòi hỏi ngươi phải rời khỏi nhà trong mười ngày hoặc một tháng, thì ngươi nên chọn làm tròn bổn phận của mình, hoàn thành sự ủy thác mà Đức Chúa Trời giao cho, thỏa mãn lòng Đức Chúa Trời, đây là thái độ, tâm chí và mong muốn mà một người mưu cầu lẽ thật nên có. Nếu công tác này đòi hỏi ngươi phải đi nửa năm, một năm thậm chí không biết là bao lâu, thì ngươi cũng nên buông bỏ gia đình, buông bỏ nửa kia một cách không thoát thác, để hoàn thành sứ mạng mà Đức Chúa Trời đã giao cho ngươi. Bởi vì khoảng thời gian này là lúc công tác của nhà Đức Chúa Trời và bổn phận của ngươi cần ngươi nhất, chứ không phải lúc hôn nhân và nửa kia của ngươi cần ngươi nhất. Cho nên, ngươi không cần cho rằng kết hôn rồi thì nên làm nô lệ cho hôn nhân, cũng không cần cho rằng không kết hôn hoặc là hôn nhân tan vỡ là một điều sỉ nhục, thực ra không phải là sỉ nhục, phải xem loại hôn nhân này kết thúc trong tình huống nào, Đức Chúa Trời an bài như thế nào. Nếu Đức Chúa Trời đã tiền định, tể trị, không phải do con người mà ra, thì đó là một chuyện vinh quang, vinh hạnh, bởi vì ngươi đã vì sự nghiệp chính nghĩa, vì mưu cầu thỏa mãn Đức Chúa Trời, hoàn thành sứ mạng của loài thọ tạo, mà từ bỏ hôn nhân, chấm dứt hôn nhân, đây là chuyện được Đức Chúa Trời tưởng nhớ, được Đức Chúa Trời chấp thuận, vì vậy Ta nói đây là một chuyện vinh quang, không phải là sỉ nhục! Mặc dù hôn nhân của một số người kết thúc là do bị nửa kia từ bỏ, phản bội, nói một cách thông tục thì là bị đối phương đá, đuổi ra khỏi nhà, thì đây cũng không phải là chuyện mất mặt, ngươi nên nói: “Đây là vinh hạnh của tôi, bởi vì sao? Vì hôn nhân của tôi có thể đi đến ngày hôm nay và kết thúc theo cách này, đây là sự tiền định của Đức Chúa Trời, sự tể trị của Đức Chúa Trời, là sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời đưa tôi ra khỏi giai đoạn này, nếu không phải Đức Chúa Trời làm như vậy, để họ đuổi tôi ra khỏi nhà, tôi vẫn thật sự không có đức tin, không có dũng khí bước được bước này, cảm tạ sự tể trị của Đức Chúa Trời, cảm tạ sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời, mọi vinh quang đều thuộc về Đức Chúa Trời!”. Đây là một chuyện vinh hạnh. Trong rất nhiều cuộc hôn nhân, ngươi có thể có trải nghiệm như vậy, có thể dưới sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời mà lựa chọn đi theo chính đạo, hoàn thành sứ mạng mà Đức Chúa Trời giao cho ngươi, dưới tiền đề và động lực như vậy tách khỏi đối phương, kết thúc hôn nhân của ngươi, đây là chuyện đáng mừng. Ít nhất có một điểm đáng vui mừng, đó là ngươi không còn là nô lệ của hôn nhân nữa, ngươi được giải thoát khỏi cảnh làm nô lệ của hôn nhân, ngươi không còn phiền não, đau khổ, vùng vẫy vì mình là nô lệ của hôn nhân, muốn thoát khỏi nhưng không thoát được, bắt đầu từ giây phút đó, ngươi được giải thoát, tự do, đây là chuyện tốt. Nói như vậy đương nhiên cũng là hy vọng những người đã từng kết thúc hôn nhân trong đau khổ mà hiện tại vẫn bị bóng đen của chuyện này bao phủ, có thể thật sự buông bỏ cuộc hôn nhân đó, buông bỏ bóng đen mà cuộc hôn nhân đó để lại cho ngươi, buông bỏ thù hận, phẫn nộ thậm chí nỗi đau mà cuộc hôn nhân đó để lại cho ngươi, không còn vì tất cả những hy sinh và cố gắng mà mình đã từng làm vì đối phương đổi lấy lại là sự không chung thủy, phản bội và châm chọc của họ mà cảm thấy đau khổ, phẫn nộ, mà là bước ra khỏi đó, vui mừng vì mình không còn là nô lệ của hôn nhân, vui mừng vì mình không còn vì chủ nô hôn nhân mà làm bất kỳ chuyện gì và hy sinh vô nghĩa nữa, mà là đi trên con đường đúng đắn của cuộc đời, thực hiện bổn phận của loài thọ tạo dưới sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời, dưới tể trị của Ngài, hơn nữa không có bất kỳ phiền não nào, không có bất kỳ lo lắng nào về sau. Đương nhiên cũng không cần khắc khoải, lo lắng, để ý, bận lòng cho nửa kia trong hôn nhân nữa, từ nay về sau sẽ toàn là chuyện tốt, chuyện của mình không cần thương lượng với nửa kia, không cần chịu sự quản chế của họ nữa, chỉ cần tìm kiếm lẽ thật, tìm kiếm nguyên tắc và cơ sở trong lời của Đức Chúa Trời là được rồi. Bây giờ ngươi đã là người tự do, không còn là nô lệ của hôn nhân, may mắn vì ngươi đã bước ra khỏi cơn ác mộng hôn nhân đó, thực sự đi tới trước mặt Đức Chúa Trời, không còn chịu sự quản thúc của hôn nhân nữa, thời gian đọc lời Đức Chúa Trời nhiều hơn, thời gian nhóm họp nhiều hơn, thời gian tĩnh nguyện cũng nhiều hơn, hoàn toàn tự do, không cần nhìn sắc mặt của bất kỳ ai, cũng không cần nghe bất kỳ ai châm chọc khiêu khích, không cần suy nghĩ đến tâm trạng và cảm nhận của bất kỳ ai nữa. Sống một mình, thật tốt! Không còn là nô lệ nữa, có thể bước ra khỏi hoàn cảnh phải thực hiện các loại trách nhiệm đối với con người, có thể làm loài thọ tạo đích thực, làm loài thọ tạo dưới quyền của Đấng Tạo Hoá, thực hiện bổn phận của loài thọ tạo, làm một chuyện này một cách đơn thuần, thật là quá tốt rồi! Vĩnh viễn không cần vì chuyện hôn nhân mà cãi vã, phiền não, so đo, bao dung, nhẫn nại, bị khinh bỉ, phẫn nộ nữa, không cần sống trong hoàn cảnh tồi tệ và tình huống phức tạp như vậy nữa, ngươi xem như vậy thật tốt biết bao, đây đều là chuyện tốt, mọi chuyện sẽ tốt đẹp cả. Con người hễ đến trước mặt Đấng Tạo Hóa, làm việc, nói chuyện đều dựa vào lời của Đức Chúa Trời, dựa theo nguyên tắc lẽ thật, thì mọi sự đều thuận lợi, không có bát nháo thị phi, lòng có thể an tĩnh, đây đều là chuyện tốt, nhưng đáng tiếc có một vài người vẫn ở trong hoàn cảnh hôn nhân tồi tệ như vậy, cam lòng làm nô lệ, không thể giải thoát ra được, không thể bước ra được. Cho dù như thế nào, vẫn hy vọng những người này tuy không chấm dứt hôn nhân, không sống theo kiểu hôn nhân tan vỡ, ít nhất không cần làm nô lệ cho hôn nhân. Bạn đời của ngươi cho dù là ai, cho dù tài năng, nhân tính của họ như thế nào, địa vị cao đến đâu, năng lực bản lĩnh của họ lớn đến đâu, họ cũng không phải là chủ nhân của ngươi, họ là bạn đời của ngươi, bình đẳng với ngươi, họ không cao quý hơn ngươi, ngươi cũng không thấp kém hơn họ. Nếu họ không làm tròn trách nhiệm trong hôn nhân, ngươi có quyền trách cứ họ, ngươi cũng có nghĩa vụ quản lý họ, dạy dỗ họ, chứ không phải thấy họ quá lợi hại, hoặc là sợ họ phiền chán ngươi, ghét bỏ ngươi, sợ họ vứt bỏ ngươi, vì duy trì sự dài lâu của quan hệ hôn nhân mà tự hạ mình, mặc cho họ xâu xé, cam chịu ép dạ cầu toàn mà làm nô lệ của họ, làm nô lệ của hôn nhân, như vậy không thích hợp, đây không phải là biểu hiện người ta nên có trong khuôn khổ hôn nhân, cũng không phải trách nhiệm người ta nên thực hiện trong khuôn khổ hôn nhân. Đức Chúa Trời không bảo ngươi làm nô lệ, Đức Chúa Trời cũng không bảo ngươi làm chủ nhân, Đức Chúa Trời chỉ bảo ngươi thực hiện trách nhiệm, cho nên phải hiểu một cách đúng đắn trách nhiệm mà ngươi nên thực hiện trong hôn nhân, cũng nên hiểu một cách đúng đắn, nhìn thấu vai trò của mình trong hôn nhân. Nếu vai trò của ngươi bất thường, không phù hợp với nhân tính, không phù hợp với sự tiền định của Đức Chúa Trời, vậy ngươi nên kiểm điểm, nên phản tỉnh làm sao để bước ra khỏi trạng thái này. Nếu đối phương có thể bị trách cứ, ngươi cứ trách cứ, nếu việc ngươi trách cứ đối phương sẽ mang đến hậu quả xấu, vậy thì nên có lựa chọn sáng suốt hơn, thích hợp hơn.

– Cách mưu cầu lẽ thật (11), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Khi bước vào hôn nhân, con người đều cảm thấy mình may mắn, hạnh phúc, đồng thời, càng nhiều người cho rằng khi kết hôn, đối phương chính là một biểu tượng cho cuộc sống tương lai mà mình lựa chọn, đương nhiên hôn nhân của mình cũng là đích đến mà mình mưu cầu trong cuộc đời này. Điều này có nghĩa là gì? Tức là sau khi kết hôn rồi, mọi người cho rằng hôn nhân chính là đích đến của mình, khi mình có một cuộc hôn nhân như vậy thì cuộc hôn nhân này chính là đích đến của mình. Đích đến nghĩa là gì? Chính là điểm dừng chân của mình. Họ đem tiền đồ của mình, tương lai của mình, hạnh phúc của mình gửi gắm vào cuộc hôn nhân này, cũng gửi gắm vào nửa kia của mình khi bước vào hôn nhân, cho nên, sau khi kết hôn rồi, họ cảm thấy mình không còn mưu cầu cũng không còn bận tâm gì nữa. Bởi vì họ đã có đích đến, đích đến này vừa là người đó, cũng là gia đình mà họ cùng người đó xây dựng lên, đã có đích đến rồi, vậy họ cũng không cần có bất kỳ mưu cầu, mong mỏi gì nữa. … Sau khi bước vào hôn nhân, người ta xem hôn nhân là đích đến của mình, rồi coi mọi sự mưu cầu của mình, nhân sinh quan của mình, con đường cuộc đời mình đi, cả yêu cầu của Đức Chúa Trời đối với mình, đều là chuyện thừa thãi, chuyện làm khi rảnh rỗi, chuyện hôn nhân là đích đến của con người vô hình trung không phải là một chuyện tốt, ngược lại còn trở thành thứ cản trở, chắn đường trong việc mưu cầu mục tiêu cuộc đời đúng đắn, việc xây dựng nhân sinh quan đúng đắn, thậm chí cả việc mưu cầu được cứu rỗi, trở thành một chướng ngại. Bởi vì khi bước vào hôn nhân, người ta cho rằng nửa kia chính là đích đến của mình, là số mệnh cả đời này của mình, sẽ cho rằng hỷ nộ ai lạc của nửa kia, hạnh phúc và bất hạnh của nửa kia đều có quan hệ với mình, hạnh phúc và bất hạnh, hỷ nộ ai lạc của mình cũng có quan hệ với nửa kia, chuyện sinh tử, hạnh phúc vui vẻ của nửa kia đều kết nối và gắn liền với sinh tử, hạnh phúc vui vẻ của mình, cho nên đối với loại người này mà nói, họ cho rằng hôn nhân là đích đến của cuộc đời mình, loại ý nghĩ này khiến cho họ trở nên rất trì hoãn, rất bị động trong chuyện mưu cầu con đường cuộc đời, mưu cầu sự vật sự việc tích cực, mưu cầu được cứu rỗi. Nói cách khác là trong hôn nhân, có một vài người đi theo Đức Chúa Trời, nhưng nếu nửa kia của họ lựa chọn không đi theo Ngài, lựa chọn mưu cầu thế giới, vậy thì người đi theo Đức Chúa Trời sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi nửa kia của mình. … Bởi vì trong ý nghĩ của cô, nửa kia chính là linh hồn của cô, cũng là sự sống của cô, càng là ông trời của cô, là tất cả của cô, nửa kia trong lòng cô là người yêu cô nhất, cô cũng là người yêu đối phương nhất. Bây giờ gặp phải vấn đề nan giải, nếu chồng phản đối mình tin Đức Chúa Trời, cầu nguyện cũng không có tác dụng, thì làm sao đây? Cô thường xuyên vì chuyện này mà buồn rầu. Khi cần cô đến nơi khác thực hiện bổn phận, tuy rằng cô cũng muốn thực hiện bổn phận ở nhà Đức Chúa Trời, nhưng hễ nghe nói thực hiện bổn phận phải đi xa nhà, phải rời khỏi nhà trong thời gian dài, trong lòng liền rơi lệ thậm chí đổ máu, vì sao vậy? Cô lo lắng khi rời khỏi nhà nửa kia không có người chăm sóc, cô sẽ nhớ nửa kia của mình, không buông bỏ được họ, thấp thỏm về họ, nhớ họ, thậm chí cảm thấy không có họ ở bên cạnh sẽ sống không nổi, cuộc sống sẽ mất đi hy vọng, mất đi phương hướng, thực hiện bổn phận cũng không thể toàn tâm toàn ý. Bây giờ mới nghĩ một chút thôi trong lòng đã đau rồi, chớ nói chi là thực sự gặp phải chuyện này. Vì vậy, trong hội thánh, cô không bao giờ dám yêu cầu đến nơi khác thực hiện bổn phận, hoặc có một công tác yêu cầu phải ra ngoài trong một thời gian dài, qua đêm ở bên ngoài, cô từ trước tới nay không dám đề xuất đi làm công tác này, cũng không bao giờ dám đáp ứng yêu cầu như vậy, chỉ giúp anh chị em chuyển thư tín trong khả năng cho phép, hoặc có lúc tiếp đãi anh chị em đến nhà nhóm họp, chứ không bao giờ dám xa cách nửa kia của mình cả ngày. … Loại người này cảm thấy có thể nhìn thấy đối phương, nắm tay đối phương, cùng đối phương sống chung, thì cả đời này mình có chỗ dựa, giống như uống viên thuốc an thần, cả đời này không lo chuyện cơm áo, không có phiền não, nghĩ rằng người đó chính là đích đến của mình. Người ngoại đạo có một câu nói: “Cuộc đời này có người, tôi còn mong cầu gì nữa”, đây chính là một loại cảm nhận sâu trong nội tâm của loại người này đối với hôn nhân, đối với nửa kia, vì đối phương vui vẻ mà vui vẻ theo, vì đối phương đau buồn mà đau buồn theo, vì đối phương đau khổ mà đau khổ theo, nếu đối phương chết, thì mình cũng không muốn sống nữa. Nếu đối phương thay lòng đổi dạ, thì người đó phải làm sao? (Thưa, không sống nữa.) Có người không sống nổi, có thể tự sát, có người thần kinh thất thường. Ngươi nói xem, đây là loại tinh thần gì vậy? Loại người nào có thể thần kinh thất thường? Thần kinh bất thường tức là có những cử chỉ điên rồ. Có phụ nữ cho rằng nửa kia chính là đích đến cả đời này của mình, mình có một người đàn ông như vậy thì về sau sẽ không yêu bất kỳ người đàn ông nào khác, chính là “Cuộc đời này có người, tôi còn mong cầu gì nữa”, thế nhưng nửa kia phụ lòng cô, thay lòng đổi dạ, không cần cô nữa, cuối cùng thì sao? Cô liền hận tất cả đàn ông trong thiên hạ, nhìn thấy đàn ông sẽ nhổ nước bọt, nhìn thấy đàn ông sẽ chửi mắng, sẽ muốn đánh, sẽ có khuynh hướng bạo lực, lý trí trở nên không bình thường, còn có một vài người thật sự thần kinh thất thường, những thứ này đều là hậu quả do con người lý giải không đúng đắn về hôn nhân mà ra.

– Cách mưu cầu lẽ thật (11), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Khi nửa kia không chung thủy, ngươi nên đối đãi như thế nào? Không phải ầm ĩ, không phải náo loạn, cũng không phải khóc lóc om sòm, vật vã, ngươi nên nhận thức được, khi chuyện này xảy ra thì bầu trời của ngươi cũng không hề sập xuống, giấc mơ đích đến của ngươi không hề tan vỡ, đương nhiên cũng không có nghĩa là hôn nhân của ngươi phải kết thúc, phải đổ vỡ, lại càng không có nghĩa là hôn nhân của ngươi thất bại hoặc là phải đi đến cuối đường. Chỉ là bởi vì con người đều có tâm tính bại hoại, con người chịu ảnh hưởng của nếp sống, trào lưu tà ác của thế giới này, không có bất kỳ sức đề kháng nào chống lại trào lưu tà ác, cho nên trong hôn nhân, con người không tránh khỏi sẽ phạm sai lầm, không chung thuỷ, ngoại tình, có lỗi với nửa kia. Nếu đứng ở góc độ này mà nhìn nhận vấn đề, thì chuyện này không tính là chuyện lớn gì, tất cả các cuộc hôn nhân gia đình đều chịu ảnh hưởng của nếp sống, trào lưu tà ác của xã hội và hoàn cảnh chung trên thế giới này. Ngoài ra, nhìn từ cá nhân mà nói, con người có tình dục xác thịt, hơn nữa con người chịu ảnh hưởng của những hiện tượng như phim truyền hình về tình cảm nam nữ và trào lưu nhục dục trong xã hội, trong hoàn cảnh chung như vậy, con người rất khó tuân thủ nguyên tắc mà con người nên giữ vững, cũng có thể nói, con người rất khó giữ vững được giới hạn đạo đức của con người. Cửa ải tình dục của con người rất dễ phá vỡ, bản thân tình dục không phải là bại hoại, nhưng bởi vì con người có tâm tính bại hoại, hơn nữa sống trong hoàn cảnh chung như vậy, con người rất dễ phạm sai lầm về chuyện nam nữ, điểm này con người nên nhận thức rõ ràng. Bất kỳ ai có tâm tính bại hoại mà ở trong hoàn cảnh chung như vậy thì đều không chịu được cám dỗ, không chịu được sự dẫn dụ, tình dục của con người sẽ tràn lan bất kỳ nơi nào, lúc nào, con người sẽ làm ra chuyện ngoại tình ở bất kỳ nơi nào, lúc nào, không phải bản thân tình dục có vấn đề, mà là bởi vì con người có vấn đề, con người sẽ lợi dụng tình dục mà làm chuyện đánh mất đạo đức, đánh mất luân lý, đánh mất nhân cách, ví dụ tình tứ bên ngoài, ngoại tình, có tiểu tam, v.v.. Vậy với tư cách là một người tin Đức Chúa Trời, nếu ngươi có thể nhìn nhận đúng đắn những chuyện này, thì nên xử lý một cách lý tính. Ngươi là con người bại hoại, họ cũng là con người bại hoại, cho nên, ngươi không thể bởi vì bản thân có thể giữ vững được sự chung thuỷ trong hôn nhân, mà yêu cầu người khác cũng phải giữ vững về phương diện này giống như ngươi, không được không chung thuỷ trong hôn nhân, khi chuyện này xảy ra, ngươi nên đối mặt một cách đúng đắn. Vì sao? Mỗi người đều có khả năng gặp phải hoàn cảnh, cám dỗ như vậy, ngươi không thể giữ vững, cũng không thể trông chừng được, ngươi càng trông chừng nghiêm ngặt nó xảy ra càng nhanh, càng sớm, bởi vì con người đều có tâm tính bại hoại, sống trong hoàn cảnh chung của xã hội tà ác như vậy, không có mấy ai không phạm tội tà dâm, chỉ là bối cảnh, điều kiện không cho phép mà thôi. Con người cũng chẳng ưu việt hơn súc vật là mấy, với súc vật ít nhất nó là một loại phản ứng của bản năng xác thịt, nhưng con người thì không phải vậy, con người có thể phạm tội tà dâm, làm chuyện loạn luân một cách có chủ ý, chỉ có con người dễ phạm tội tà dâm. Cho nên, trong hoàn cảnh chung của xã hội tà ác như vậy, không chỉ là người không tin Đức Chúa Trời, mà tất cả mọi người hầu như đều có thể xảy ra chuyện như vậy, đây là sự thật không thể chối cãi, không thể né tránh vấn đề này. Thế thì chuyện này có thể xảy ra với bất kỳ ai, tại sao ngươi không cho phép chuyện này xảy ra với họ? Thực ra chuyện này rất bình thường, chỉ là bởi vì ngươi đối với họ có vướng mắc tình cảm, họ bỏ ngươi, đá ngươi, nên ngươi không vượt qua được, không chịu đựng được. Nếu như là người khác gặp phải chuyện như vậy, ngươi sẽ chỉ mím môi cười, suy nghĩ: “Bình thường mà, xã hội bây giờ không phải đều như vậy sao?”. Có câu nói như thế nào nhỉ, cái gì mà cờ màu phấp phới tung bay? (Thưa, trong nhà cờ đỏ không rơi, bên ngoài cờ màu phấp phới.) Đây đều là những câu nói thịnh hành, những chuyện thịnh hành trong trào lưu tà ác của thế giới, đây là một phần đáng tự hào của một người đàn ông, nếu ai cờ đỏ rơi mà cờ màu không bay, thì chính là đàn ông không có năng lực, người ta còn chê cười nữa. Phụ nữ gặp phải loại chuyện này, có thể khóc lóc om sòm vật vã, bộc lộ sự nóng nảy, vừa khóc vừa gào vừa tuyệt thực, còn muốn tìm đến cái chết, treo cổ tự tử, thậm chí có người tức giận đến mức thần kinh thất thường, điều này vô hình trung có quan hệ với thái độ của cô ấy đối với hôn nhân, đương nhiên cũng có quan hệ trực tiếp với quan điểm “Nửa kia là đích đến của mình” mà cô ấy luôn cho là như vậy. Cô ấy cho rằng đối phương phá vỡ hôn nhân chính là huỷ hoại sự gửi gắm, nguyện vọng tốt đẹp về đích đến cả đời mình, bởi vì đối phương phá vỡ loại cân bằng này trước, phá lệ trước, đá ngươi, làm trái lời thề hôn nhân, mộng đẹp của ngươi biến thành ác mộng, và dẫn đến việc ngươi có những biểu hiện này, có những hành vi quá khích này. Nếu con người tiếp nhận lý giải đúng đắn về hôn nhân từ Đức Chúa Trời, thì biểu hiện của con người sẽ lý tính hơn một chút. Khi gặp phải những chuyện này, người bình thường đều sẽ xót xa, rơi lệ, đau khổ, nhưng khi bình tĩnh lại, suy nghĩ một chút về lời của Đức Chúa Trời, suy nghĩ về hoàn cảnh chung của xã hội này, suy nghĩ về tình huống thực tế, rằng ai cũng có tâm tính bại hoại, thì con người sẽ xử lý chuyện này một cách lý tính, đúng đắn, sẽ buông tay, chứ không phải cắn chặt đến chết không buông. Buông tay có nghĩa là gì? Tức là nếu họ đã làm như vậy, đã không chung thủy với hôn nhân, vậy ngươi nên chấp nhận sự thật này, ngồi xuống nói chuyện với họ: “Anh dự định như thế nào? Những ngày tiếp theo nên sống như thế nào? Tiếp tục duy trì hôn nhân của chúng ta, hay là kết thúc cuộc hôn nhân này, lựa chọn sống riêng?”. Ngồi xuống nói chuyện một chút, không cần đánh nhau, không cần cãi vã. Nếu như đối phương khăng khăng muốn chấm dứt cuộc hôn nhân, vậy cũng không sao cả, người ngoại đạo thường nói “Thiên hạ nơi nào mà chẳng có cỏ thơm”, “Cóc ba chân khó tìm, người hai chân không thiếu”, còn có một câu gì mà “Đừng vì một cái cây mà bỏ cả khu rừng”, hơn nữa cái cây này không những là một cái cây khó coi, mà còn là một cái cây khô héo. Những lời này có đúng hay không? Đây là một số câu nói tự an ủi của người ngoại đạo, có liên quan gì đến lẽ thật không? (Thưa, không.) Vậy tư tưởng, quan điểm đúng đắn nên là gì? Khi gặp phải chuyện này, trước tiên không nên nóng nảy, có tức giận cũng phải nhẫn nại, nói: “Chúng ta bình tĩnh lại rồi nói chuyện một chút đi, anh dự định như thế nào?”. Họ nói: “Anh dự định vẫn sống thật tốt cùng em”. “Nếu muốn sống cùng nhau thật tốt, thì sau này anh đừng ghẹo nguyệt trêu hoa nữa, hãy làm tròn trách nhiệm của người chồng, chuyện này sẽ dừng ở đây, nếu như anh không làm được, chúng ta sẽ chia tay, ai đi đường nấy, có lẽ Đức Chúa Trời tiền định hôn nhân của chúng ta đến đây thì kết thúc. Nếu là như vậy, em nguyện ý vâng phục sự an bài của Đức Chúa Trời, anh đi con đường thênh thang của anh, em đi con đường tin Đức Chúa Trời của em, chúng ta không ảnh hưởng tới nhau. Em không quấy rầy anh, anh cũng không cần hạn chế em. Anh không quyết định được số phận của em, anh cũng không phải đích đến của em, số phận của em, đích đến của em do Đức Chúa Trời quyết định. Cuộc đời em rốt cuộc đi đến trạm nào là trạm cuối cùng, là đích đến của em, thì em phải hỏi Đức Chúa Trời, chuyện này Ngài biết, Ngài tể trị, em nguyện ý vâng phục sự sắp đặt và an bài của Ngài. Tóm lại, nếu anh không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này với em, chúng ta sẽ chia tay trong hòa bình. Em tuy rằng không có sở trường gì, tuy rằng nguồn sống của gia đình này là dựa vào anh, nhưng không có anh em vẫn có thể sống như thường, hơn nữa còn sống rất tốt, Đức Chúa Trời không để cho con chim nào chết đói, huống chi em là một người sống sờ sờ, em có tay có chân, em sẽ nuôi sống chính mình, anh không cần lo lắng. Nếu Đức Chúa Trời tiền định em sẽ sống một mình như thế trong suốt phần đời còn lại và không có anh ở bên, vậy em cũng nguyện ý vâng phục, em nguyện ý tiếp nhận sự thật này mà không một lời oán thán”. Chuyện này làm như vậy có tốt không? (Thưa, tốt.) Rất tốt, phải không? Không cần tranh cãi, không cần ầm ĩ, càng không cần làm ầm chuyện này lên cho cả thành phố biết, không cần thiết. Bản thân hôn nhân là chuyện của hai người, hai người xảy ra mâu thuẫn, thì phải do hai người giải quyết, gánh vác hậu quả. Với tư cách là người tin Đức Chúa Trời, cho dù kết quả thế nào, ngươi nên vâng phục sự sắp đặt và an bài của Ngài. Đương nhiên, đối với hôn nhân mà nói, cho dù xuất hiện vết nứt hoặc là xuất hiện hậu quả như thế nào, nó tồn tại cũng được, không tồn tại cũng được, bắt đầu một cuộc sống hôn nhân mới cũng được, hay là chấm dứt cuộc hôn nhân ở đây cũng được, bản thân hôn nhân không phải đích đến của ngươi, nửa kia cũng không phải đích đến của ngươi, họ chỉ là do Đức Chúa Trời tiền định, xuất hiện trong sự sống, trong cuộc sống của ngươi, đóng vai trò bầu bạn cùng ngươi trên con đường cuộc đời. Nếu như họ có thể cùng ngươi đi đến cuối con đường, đi đến cuối cùng, vậy thì không còn gì tốt hơn, và ngươi nên cảm tạ sự ân đãi của Đức Chúa Trời. Nếu như giữa đường xuất hiện vấn đề gì, dù là rạn nứt hay là không được như ý, cuối cùng cuộc hôn nhân này kết thúc, vậy thì cũng không có nghĩa là ngươi sẽ không có đích đến, không có nghĩa là cuộc đời của ngươi từ nay về sau sẽ u ám, không có ánh sáng, không có tương lai. Có lẽ sự kết thúc của cuộc hôn nhân này là sự khởi đầu của một cuộc sống khác tốt đẹp hơn, tất cả những điều này đều nằm trong tay Đức Chúa Trời, đều do Đức Chúa Trời sắp đặt và an bài. Có lẽ sự kết thúc của cuộc hôn nhân này khiến ngươi có lĩnh hội, thể nghiệm sâu sắc hơn đối với hôn nhân, có được nhận thức sâu sắc hơn. Đương nhiên, có lẽ đối với ngươi mà nói sự kết thúc của cuộc hôn nhân này là một bước ngoặt quan trọng trong mục tiêu, phương hướng và con đường mà ngươi đi trong cuộc đời, những gì nó mang đến cho ngươi không phải là hồi ức u ám, lại càng không phải là ký ức đau khổ, cũng không phải tất cả những trải nghiệm và thu hoạch tiêu cực, mà là những thể nghiệm tích cực, tốt mà ngươi không đạt được trong hôn nhân. Nếu cuộc hôn nhân này cứ tiếp tục, có thể ngươi sẽ vẫn cứ sống đến cuối cuộc đời một cách bình thản, bình thường, nhạt nhẽo, nhưng nếu cuộc hôn nhân này kết thúc, tan rã, đối với ngươi mà nói cũng không hẳn là một chuyện không tốt. Lúc trước ngươi bị kiềm chế cảm xúc và cách sống bởi hạnh phúc hôn nhân, trách nhiệm hôn nhân, còn cả sự quan tâm, chăm sóc, săn sóc, bận tâm, lo lắng, v.v. đối với nửa kia, nhưng bắt đầu từ ngày hôn nhân kết thúc, trạng thái cuộc sống, mục tiêu sinh tồn và mưu cầu cuộc đời của ngươi đã có sự thay đổi triệt để, đến mức long trời lở đất, phải nói rằng chính sự kết thúc của cuộc hôn nhân đã mang lại cho ngươi sự thay đổi này. Có lẽ loại thu hoạch này, loại thay đổi này và bước ngoặt này chính là những thu hoạch mà Đức Chúa Trời tiền định cho ngươi trong cuộc hôn nhân này, đồng thời cũng là Đức Chúa Trời dẫn dắt ngươi kết thúc cuộc hôn nhân này để cho ngươi thu hoạch được. Tuy rằng ngươi chịu đựng một chút đau đớn, phải đi một vài đoạn đường vòng, tuy rằng ngươi ở trong khuôn khổ hôn nhân thực hiện chút hy sinh hoặc là thỏa hiệp vô nghĩa, nhưng cuối cùng thứ ngươi thu hoạch được là thứ mà bản thân cuộc sống hôn nhân không thể mang đến cho ngươi. Cho nên bất kể thế nào, buông bỏ tư tưởng, quan điểm “Hôn nhân chính là đích đến của mình” là đúng đắn, cho dù hôn nhân của ngươi tiếp tục hay là đối mặt với nguy cơ gì đó, hoặc là hôn nhân của ngươi đối mặt với sự tan vỡ, hoặc là đã kết thúc, cho dù thế nào đi nữa, bản thân hôn nhân không phải là đích đến của một con người, đây là điều mà con người nên nhận thức được.

– Cách mưu cầu lẽ thật (11), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Đức Chúa Trời ban cho ngươi một cuộc sống ổn định, cho ngươi một người bạn đời, chỉ là vì muốn ngươi sống tốt hơn, có người chăm sóc, có người bầu bạn, chứ không phải để cho ngươi sau khi có bạn đời thì quên Ngài, quên lời của Ngài, sau khi có bạn đời thì từ bỏ nghĩa vụ thực hiện bổn phận của mình, từ bỏ mục tiêu cuộc đời là mưu cầu được cứu rỗi, mà sống vì nửa kia của ngươi. Nếu như ngươi thật sự làm như vậy, nếu như ngươi thật sự sống như vậy, Ta hy vọng ngươi mau chóng xoay chuyển, bất kỳ kẻ nào cho dù quan trọng thế nào đối với ngươi, cho dù quan trọng thế nào đối với sự sống, cuộc sống thậm chí con đường cuộc đời của ngươi, thì đều không phải là đích đến của ngươi, bởi vì họ chỉ là con người bại hoại. Đức Chúa Trời an bài cho ngươi bạn đời hiện tại, ngươi có thể cùng họ chung sống bên nhau, nếu như Đức Chúa Trời thay đổi tâm trạng, an bài cho ngươi gặp một kẻ khác, ngươi vẫn có thể sống rất tốt như thường, cho nên bạn đời hiện tại của ngươi không phải là duy nhất của ngươi, cũng không phải đích đến của ngươi, chỉ có Đức Chúa Trời là nơi gửi gắm đích đến của ngươi, cũng chỉ có Đức Chúa Trời là nơi gửi gắm đích đến của nhân loại. Ngươi rời xa cha mẹ vẫn có thể sinh tồn, có thể sống, đương nhiên ngươi rời xa nửa kia của ngươi cũng vẫn có thể sống thật tốt như thường, cha mẹ không phải là đích đến của ngươi, nửa kia của ngươi cũng không phải đích đến của ngươi. Đừng vì ngươi có nửa kia thì tinh thần, linh hồn, xác thịt của ngươi có nơi gửi gắm, mà quên đi chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời, quên Đức Chúa Trời, quên lời dặn dò của Đức Chúa Trời, quên bổn phận mà loài thọ tạo nên thực hiện, quên thân phận của ngươi là gì, làm như thế là hoàn toàn đánh mất lương tâm, lý trí. Cho dù trạng thái cuộc sống hiện tại của ngươi thế nào, đã kết hôn hay là chưa kết hôn, thì thân phận của ngươi ở trước mặt Đấng Tạo Hóa vĩnh viễn không thay đổi, không có bất kỳ kẻ nào là đích đến của ngươi, cũng không có bất kỳ kẻ nào là nơi gửi gắm của ngươi, chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể cho ngươi đích đến thích hợp, chỉ có Đức Chúa Trời mới là nơi gửi gắm sự sinh tồn của nhân loại, điều này sẽ không bao giờ thay đổi.

– Cách mưu cầu lẽ thật (11), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật I

Trước: 17. Cách tiếp cận với bệnh tật và đau khổ

Tiếp theo: 21. Cách đắc thắng sự cám dỗ của Sa-tan

Hồi chuông thời sau hết báo động đã vang lên, đại thảm họa đã ập xuống, bạn có muốn cùng gia đình nghênh đón được Thiên Chúa, và có cơ hội nhận được sự che chở của Thiên Chúa không?

Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời Về việc biết Đức Chúa Trời Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ The Responsibilities of Leaders and Workers Về việc mưu cầu lẽ thật I Về việc mưu cầu lẽ thật Sự phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời Những lời trọng yếu từ Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Lời Đức Chúa Trời Hằng Ngày Các thực tế lẽ thật mà người tin Đức Chúa Trời phải bước vào Theo Chiên Con Và Hát Những Bài Ca Mới Những chỉ dẫn cho việc truyền bá Phúc Âm của vương quốc Chiên của Đức Chúa Trời nghe tiếng của Đức Chúa Trời Lắng nghe tiếng Đức Chúa Trời thấy được sự xuất hiện của Đức Chúa Trời Những câu hỏi và câu trả lời thiết yếu về Phúc Âm của Vương quốc Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 1) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 2) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 3) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 4) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 5) Tôi Đã Quay Về Với Đức Chúa Trời Toàn Năng Như Thế Nào

Cài đặt

  • Văn bản
  • Chủ đề

Màu Đồng nhất

Chủ đề

Phông

Kích cỡ Phông

Khoảng cách Dòng

Khoảng cách Dòng

Chiều rộng Trang

Mục lục

Tìm kiếm

  • Tìm kiếm văn bản này
  • Tìm kiếm cuốn sách này

Liên hệ với chúng tôi qua Messenger