Về trải nghiệm

Xuyên suốt những trải nghiệm của Phi-e-rơ, ông đã gặp phải hàng trăm sự thử luyện. Mặc dù con người ngày nay biết thuật ngữ “sự thử luyện”, nhưng họ bị nhầm lẫn về ý nghĩa và bối cảnh thực sự của từ này. Đức Chúa Trời tôi luyện ý chí quyết tâm của con người, tinh luyện sự tự tin của họ và hoàn thiện mọi phần trong họ – và việc này chủ yếu đạt được thông qua những sự thử luyện, cũng là công tác ẩn giấu của Đức Thánh Linh. Điều đó như thể Đức Chúa Trời đã bỏ rơi con người, và vì vậy nếu không cẩn thận, họ sẽ xem những sự thử luyện này là thử thách của Sa-tan. Thực ra, nhiều sự thử luyện có thể được coi là thử thách, và đây là nguyên tắc và luật lệ làm việc của Đức Chúa Trời. Nếu con người thực sự sống trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời, họ sẽ coi những thứ này là những sự thử luyện từ Đức Chúa Trời, và sẽ không để tuột mất chúng. Nếu ai đó nói rằng vì Đức Chúa Trời ở cùng họ, Sa-tan chắc chắn sẽ không đến gần họ, điều này không hoàn toàn chính xác; nếu đúng như vậy thì làm thế nào có thể giải thích việc Jêsus đã phải đối mặt với những thử thách sau khi Ngài đã kiêng ăn nơi đồng vắng trong bốn mươi ngày? Vì vậy, nếu con người thực sự điều chỉnh cho đúng đắn quan điểm của họ về niềm tin vào Đức Chúa Trời, thì họ sẽ thấy nhiều điều rõ ràng hơn nữa, và sự hiểu biết của họ sẽ không bị sai lệch và lầm lạc. Nếu ai đó thực sự quyết tâm để được Đức Chúa Trời làm cho hoàn thiện, thì họ phải tiếp cận tất cả những vấn đề đối mặt với họ từ nhiều góc độ khác nhau, không nghiêng ngả sang bên hữu hay bên tả. Nếu ngươi không có kiến thức về công tác của Đức Chúa Trời, thì ngươi sẽ không biết cách hợp tác với Đức Chúa Trời. Nếu ngươi không biết các nguyên tắc trong công tác của Đức Chúa Trời và không biết Sa-tan hoạt động ra sao trong con người, thì ngươi sẽ không có con đường thực hành. Chỉ mỗi sự theo đuổi nhiệt tình không thôi sẽ không cho phép ngươi đạt được những kết quả mà Đức Chúa Trời yêu cầu. Một phương pháp trải nghiệm như vậy khá giống với Lawrence: không phân biệt bất cứ điều gì và chỉ tập trung vào trải nghiệm, hoàn toàn không biết công việc của Sa-tan là gì, công tác của Đức Thánh Linh là gì, tình trạng của con người như thế nào nếu không có sự hiện diện của Đức Chúa Trời, và loại người nào Đức Chúa Trời muốn hoàn thiện. Những nguyên tắc nào nên được áp dụng khi tiếp xúc với những loại người khác nhau, làm thế nào để nắm bắt ý muốn của Đức Chúa Trời trong hiện tại, làm thế nào để biết được tâm tính của Đức Chúa Trời, và lòng thương xót, sự oai nghi và sự công chính của Đức Chúa Trời là nhắm đến người nào, hoàn cảnh nào và thời đại nào – họ không có được sự phân biện về những vấn đề này. Nếu con người không có nhiều khải tượng làm nền tảng cho trải nghiệm của họ, thì cuộc sống sẽ không còn gì để bàn, và việc trải nghiệm thì còn tệ hơn thế nữa; họ có thể tiếp tục quy phục và chịu đựng mọi thứ một cách ngu ngốc. Những người như vậy rất khó để làm cho hoàn thiện. Có thể nói rằng nếu ngươi không có những khải tượng đã nói ở trên, thì đây là bằng chứng rất rõ ràng cho thấy ngươi là một kẻ ngốc, ngươi giống như tượng muối luôn đứng ở Y-sơ-ra-ên. Những kẻ như vậy là vô dụng, vô tích sự! Một số người chỉ luôn quy phục một cách mù quáng, họ luôn biết mình và luôn sử dụng những cách hành xử của riêng họ khi đối phó với những vấn đề mới, hoặc họ sử dụng “sự khôn ngoan” để xử lý những vấn đề tầm thường không đáng nhắc đến. Những người như vậy không có sự phân biện, và như thể bản tính của họ là cam chịu để bị chỉ trích, và họ luôn như vậy; họ không bao giờ thay đổi. Những người như vậy là những kẻ ngốc, những kẻ thiếu ngay cả sự phân biện tối thiểu nhất. Họ không bao giờ đưa ra các đánh giá phù hợp với những hoàn cảnh hoặc với những người khác nhau. Những người như vậy không có trải nghiệm. Ta đã thấy một số người bị trói buộc trong sự hiểu biết về bản thân đến nỗi khi đối mặt với những kẻ bị xâm chiếm bởi hoạt động của tà linh, họ cúi đầu và xưng tội, không dám đứng lên và lên án những kẻ này. Còn khi đối diện với công tác hiển nhiên của Đức Thánh Linh, họ không dám vâng lời. Họ tin rằng những tà linh này cũng nằm trong tay của Đức Chúa Trời, và không có chút can đảm nào để đứng lên và chống đối chúng. Những người như thế này mang ô nhục cho Đức Chúa Trời, và hoàn toàn không có khả năng gánh vác trọng trách cho Ngài. Những kẻ ngốc như vậy không phân biệt được gì cả. Do đó, chúng ta nên loại bỏ phương pháp trải nghiệm như vậy, vì phương pháp đó không thể trụ vững trong mắt Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời thực sự làm rất nhiều công tác trong con người, đôi khi thử luyện họ, đôi khi tạo ra môi trường để tôi luyện họ, và đôi khi phán những lời để hướng dẫn họ và sửa đổi những thiếu sót của họ. Đôi khi Đức Thánh Linh dẫn con người đến những môi trường được Đức Chúa Trời chuẩn bị để họ vô tình khám phá ra nhiều điều mà họ thiếu. Qua những gì con người nói và làm, cách con người đối xử với nhau và xử lý mọi việc, Đức Thánh Linh khai sáng cho họ, mà họ không hề biết, nhiều điều mà trước đây họ không hiểu, cho phép họ nhìn thấy nhiều thứ và nhiều người rõ ràng hơn, cho phép họ thấy nhiều điều mà trước đây họ không ý thức được. Khi ngươi gắn kết với thiên hạ, ngươi dần dần bắt đầu nhận thức những điều của thiên hạ, và trước khi ngươi qua đời, ngươi có thể kết luận: “Làm người thật khó”. Nếu ngươi dành một chút thời gian trải nghiệm trước Đức Chúa Trời và bắt đầu hiểu được công tác của Đức Chúa Trời và tâm tính của Ngài, thì ngươi sẽ đạt được rất nhiều hiểu biết một cách vô thức, và vóc giạc của ngươi sẽ dần phát triển. Ngươi sẽ hiểu rõ hơn nhiều điều thuộc linh, và đặc biệt là ngươi sẽ rõ hơn về công tác của Đức Chúa Trời. Ngươi sẽ chấp nhận lời Đức Chúa Trời, công tác của Đức Chúa Trời, mọi hành động của Đức Chúa Trời, tâm tính của Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời có gì và là gì như cuộc sống của chính ngươi. Nếu tất cả những gì ngươi làm là lang thang khắp thế gian, thì đôi cánh của ngươi sẽ mọc lên ngày càng cứng cáp hơn, và sự chống đối Đức Chúa Trời của ngươi sẽ trở nên lớn hơn bao giờ hết; như vậy thì Đức Chúa Trời có thể sử dụng ngươi như thế nào đây? Bởi vì có quá nhiều “theo ý kiến của tôi” trong ngươi, nên Đức Chúa Trời không sử dụng ngươi. Ngươi càng ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời, ngươi sẽ càng có nhiều trải nghiệm. Nếu ngươi vẫn sống trong thế gian như một con thú, miệng của ngươi tự xưng niềm tin vào Đức Chúa Trời nhưng lòng ngươi lại ở một nơi khác, và nếu ngươi vẫn học những triết lý sống trần tục, thì tất cả những nỗ lực trước đây của ngươi chẳng phải là vô ích sao? Do đó, con người càng ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời, họ càng dễ dàng được hoàn thiện bởi Đức Chúa Trời. Đây là con đường mà qua đó Đức Thánh Linh thực hiện công tác của Ngài. Nếu ngươi không hiểu điều này, thì ngươi sẽ không thể đi đúng hướng, và việc được Đức Chúa Trời hoàn thiện sẽ là điều không thể. Ngươi sẽ không thể có một đời sống thuộc linh bình thường, sẽ như thể ngươi bị tàn tật, và ngươi sẽ chỉ có lao nhọc của chính mình và không có công tác nào của Đức Chúa Trời. Đây chẳng phải là một sai lầm trong việc trải nghiệm của ngươi sao? Ngươi không nhất thiết phải cầu nguyện để được ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời; đôi khi, chính trong việc ngươi suy ngẫm về Đức Chúa Trời hoặc chiêm niệm về công tác của Ngài, đôi khi chính ở việc ngươi xử lý một vấn đề nào đó, và đôi khi thông qua việc ngươi được mặc khải trong một sự việc, mà ngươi bước vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Hầu hết mọi người nói: “Chẳng phải tôi ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời, vì tôi thường xuyên cầu nguyện sao?” Nhiều người cầu nguyện không ngừng “trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời”. Những lời cầu nguyện dù có thể luôn ở trên môi họ, nhưng họ không thực sự sống trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Đây là phương tiện duy nhất để những người như vậy có thể duy trì các tình thế của họ trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời; họ hoàn toàn không có khả năng sử dụng tấm lòng của mình để gắn kết với Đức Chúa Trời mọi lúc, và họ cũng không thể đến trước Đức Chúa Trời bằng cách trải nghiệm, cho dù là thông qua suy ngẫm, chiêm niệm trong lòng hay sử dụng tâm trí để gắn kết với Đức Chúa Trời trong lòng họ, bằng cách lưu tâm đến trọng trách của Đức Chúa Trời. Họ chỉ cầu nguyện với Đức Chúa Trời trên trời bằng môi miệng. Tấm lòng của hầu hết mọi người đều không có Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời chỉ ở đó khi họ đến gần Ngài; hầu hết thời gian, Đức Chúa Trời hoàn toàn không ở đó. Chẳng phải đây là biểu hiện của việc không có Đức Chúa Trời trong lòng sao? Nếu họ thực sự có Đức Chúa Trời trong lòng, liệu họ có thể làm những việc của bọn cướp và thú dữ không? Nếu một người thực sự tôn kính Đức Chúa Trời, thì họ sẽ mang tấm lòng chân thật của mình vào sự giao tiếp với Đức Chúa Trời, và những lời Đức Chúa Trời sẽ luôn chiếm giữ những suy nghĩ và tư tưởng của họ. Họ sẽ không phạm sai lầm cả trong lời nói lẫn hành động, và sẽ không làm bất cứ điều gì rõ ràng chống lại Đức Chúa Trời. Đó là tiêu chuẩn để trở thành một tín đồ.

Trước: Một người chăn chiên phù hợp nên được trang bị những gì

Tiếp theo: Những điều răn của thời đại mới

Hồi chuông thời sau hết báo động đã vang lên, đại thảm họa đã ập xuống, bạn có muốn cùng gia đình nghênh đón được Thiên Chúa, và có cơ hội nhận được sự che chở của Thiên Chúa không?

Cài đặt

  • Văn bản
  • Chủ đề

Màu Đồng nhất

Chủ đề

Phông

Kích cỡ Phông

Khoảng cách Dòng

Khoảng cách Dòng

Chiều rộng Trang

Mục lục

Tìm kiếm

  • Tìm kiếm văn bản này
  • Tìm kiếm cuốn sách này

Liên hệ với chúng tôi qua Messenger