Vì sao Đức Chúa Trời thực hiện công tác phán xét vào thời kỳ sau rốt?
Ngày nay, bệnh dịch hoành hành khắp thế giới, thảm họa ngày càng nghiêm trọng. Chúng ta đã thấy động đất, nạn đói, chiến tranh triền mien, mọi người tin vào Chúa háo hức mong mỏi sự tái lâm của Đấng Cứu Thế, Đức Chúa Jêsus, được cất lên trời để tương ngộ Chúa và thoát khỏi những thảm họa này. Nhưng sau quá nhiều năm chờ đợi, họ vẫn chưa thấy Đấng Cứu Thế, Đức Chúa Jêsus, ngự trên mây mà hiện xuống, chuyện thấy ai được cất lên trời để tương ngộ với Chúa lại càng không có, nên nhiều người cảm thấy rất thất vọng. Tuy nhiên, mọi người ai cũng bàng hoàng kinh ngạc khi thấy thay vì thấy Chúa ngự trên mây mà xuống, họ lại thấy Tia Chớp Phương Đông nhiều lần làm chứng rằng Chúa đã tái lâm làm Đức Chúa Trời Toàn Năng, bày tỏ lẽ thật, làm công tác phán xét. Chứng ngôn của họ nói ra lại rất thu hút và rõ ràng. Nhưng vì Đảng Cộng Sản điên cuồng đàn áp và bắt bớ họ, những thế lực địch lại Đấng Chris trong giới tôn giáo thì phỉ báng và vu khống, nên mọi người đã phớt lờ và bỏ qua chuyện tìm hiểu con đường thật. Nhưng chẳng ai ngờ, chỉ mới qua vài năm, Con người, từng bị coi khinh, đã bày tỏ rất nhiều lẽ thật, ngày càng nhiều người nghe thấy tiếng Đức Chúa Trời, tất cả đều đứng lên đi theo Đức Chúa Trời Toàn Năng. Sự việc này không chỉ gây chấn động giới tôn giáo, mà còn gây rúng động cả thế giới. Lời xuất hiện trong xác thịt như ánh chân quang tỏa rạng từ đông sang tây, soi sáng toàn thế giới, những ai yêu lẽ thật và khao khát sự xuất hiện của Đức Chúa Trời thì đến với ánh sáng, nghe thấy tiếng Đức Chúa Trời và dự tiệc cưới Chiên con. Những sự thật này khiến mọi người kinh ngạc: Người gì thế này? Ngài đến từ đâu? Sao Ngài có thể làm những việc đầy quyền năng như vậy? Nhiều người đã hỏi rằng: Tia Chớp Phương Đông có thực sự là hiện thân và công tác của Đức Chúa Trời không? Có thể nào lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng là tiếng của Đấng Tạo Hóa đang phán với nhân loại không? Họ nghĩ “Không thể nào, khi Chúa tái lâm, việc đầu tiên Ngài sẽ làm là cất các tín hữu lên trời để tương ngộ Ngài. Ngài sẽ không bao giờ để những ai tin Ngài gặp phải thảm họa và Ngài phán để thực hiện công tác phán xét. Không đời nào có chuyện đó”. Ngày nay, nhiều người đang xem phim ảnh, thánh ca, những đoạn phim chứng ngôn của Hội Thánh Đức Chúa Trời Toàn Năng, và quan trọng nhất, đọc lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng, Nội dung dung vô cùng phong phú, và đời sống ở Canaan thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời. Sự thật này buộc mọi người phải thừa nhận rằng ngoại trừ công tác Đức Thánh Linh, không con người nào có thể đạt được điều này. Không có sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời, không ai làm được những việc vĩ đại như thế. Điều này khiến cho nhiều người tin Chúa thắc mắc: Vì sao Đức Chúa Trời thực hiện công tác phán xét vào thời kỳ sau rốt? Chúng ta đã được tha thứ tội lỗi, và Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta nên công chính, vậy tại sao chúng ta phải trải qua sự phán xét và hành phạt? Sự phán xét của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt phải nhắm vào người ngoại đạo chứ, sao sự phán xét lại bắt đầu với nhà Đức Chúa Trời? Vậy chuyện là như thế nào? Chủ đề này sẽ là trọng tâm của thông công hôm nay.
Để bắt đầu thông công, trước hết phải làm rõ, việc Đức Chúa Trời trở nên xác thịt vào thời kỳ sau rốt để thực hiện công tác phán xét là việc mà Đức Chúa Trời đã an bài từ lâu. Bất kể quan niệm của mọi người hay chướng ngại lớn đến mức nào, công tác phán xét của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt không thể thay đổi theo ý muốn của con người, và nó không thể bị ngăn cản bởi bất cứ quốc gia hay thế lực nào. Một số người sẽ hỏi, có cơ sở Kinh Thánh nào cho công tác phán xét của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt không? Dĩ nhiên là có cơ sở Kinh Thánh, và nó khá chắc chắn. Trong toàn bộ Kinh Thánh, có ít nhất hai trăm lần nhắc đến “sự phán xét”, và chính Đức Chúa Jêsus cũng đã tiên tri sự tái lâm của Ngài vào thời kỳ sau rốt làm Con người nhập thể để bày tỏ lẽ thật và thực hiện công tác phán xét. Giờ hãy kể ra một số lời tiên tri của Đức Chúa Jêsus để thấy rõ nhé. “Lại nếu kẻ nào nghe lời Ta mà không vâng giữ ấy chẳng phải Ta xét đoán kẻ đó; vì Ta đến chẳng để xét đoán thế gian, nhưng để cứu chuộc. Người nào bỏ Ta ra và không nhận lãnh lời Ta, đã có kẻ xét đoán rồi; lời Ta đã rao giảng, chính lời đó sẽ xét đoán họ nơi ngày sau cùng” (Giăng 12:47-48). “Cha cũng chẳng xét đoán ai hết, nhưng đã giao trọn quyền phán xét cho Con. … Cha đã ban quyền thi hành sự phán xét cho Con, vì là Con người” (Giăng 5:22, 27). “Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi. Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật” (Giăng 16:12-13). Còn có trong Thư thứ nhất của Phi-e-rơ chương 4, câu 17: “Vì thời kỳ đã đến, là khi sự phán xét sẽ khởi từ nhà Ðức Chúa Trời”. Những lời này rất rõ ràng: “Lời Ta đã rao giảng, chính lời đó sẽ xét đoán họ nơi ngày sau cùng”, “giao trọn quyền phán xét cho Con”, “sự phán xét sẽ khởi từ nhà Ðức Chúa Trời”, và “Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật”. Có thể thấy rằng Chúa sẽ đến làm Con người vào thời kỳ sau rốt, để bày tỏ lẽ thật và thực hiện công tác phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời. Việc này là không thể bàn cãi. Ngày nay, Đức Chúa Trời Toàn Năng bày tỏ rất nhiều lẽ thật và thực hiện công tác phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời, là để phán xét và làm tinh sạch toàn bộ những ai đến trước ngai Đức Chúa Trời, và dẫn dắt những người được Đức Chúa Trời chọn đi vào toàn bộ lẽ thật, lập nên một nhóm những người đắc thắng trước thảm họa. Việc này cho chúng ta thấy rằng những lời tiên tri này hoàn toàn ứng nghiệm và được thực hiện.
Một số người sẽ hỏi, tội lỗi của chúng ta đã được tha thứ, vậy tại sao chúng ta cần phải tiếp nhận sự phán xét và hành phạt của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt? Những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng đã tỏ lộ lẽ nhiệm màu này của lẽ thật, hãy cùng xem Đức Chúa Trời Toàn Năng phán những gì. Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “Trước khi con người được cứu chuộc, nhiều nọc độc của Sa-tan đã bị gieo vào bên trong họ, và sau hàng nghìn năm bị Sa-tan làm cho bại hoại, họ có trong mình một bản tính thâm căn chống lại Đức Chúa Trời. Do đó, khi con người đã được cứu chuộc, điều đó không hơn gì một trường hợp cứu chuộc mà con người được mua với giá cao, nhưng bản tính độc địa bên trong họ vẫn chưa được loại bỏ. Con người quá nhơ nhuốc phải trải qua một sự thay đổi trước khi trở nên xứng đáng để hầu việc Đức Chúa Trời. Thông qua công tác phán xét và hành phạt này, con người sẽ hoàn toàn biết được thực chất ô uế và bại hoại trong chính bản thân mình, họ sẽ có thể thay đổi hoàn toàn và trở nên thanh sạch. Chỉ bằng cách này, con người mới có thể trở nên xứng đáng để trở lại trước ngôi của Đức Chúa Trời. … Mặc dù con người có thể đã được cứu chuộc và được tha tội, nhưng điều đó chỉ có thể được xem là Đức Chúa Trời không nhớ đến những vi phạm của con người và không đối đãi với con người theo những vi phạm của họ. Tuy nhiên, khi con người, những kẻ sống trong thân thể xác thịt, chưa được giải thoát khỏi tội lỗi, thì họ chỉ có thể tiếp tục phạm tội, không ngừng bộc lộ tâm tính Sa-tan bại hoại của mình. Đây là cuộc sống mà con người đang sống, một chu kỳ vô tận của việc phạm tội và được tha thứ. Phần lớn nhân loại phạm tội vào ban ngày chỉ để xưng tội vào ban đêm. Theo cách này, cho dù của lễ chuộc tội có tác dụng đời đời đối với con người, nó cũng sẽ không thể cứu được con người khỏi tội lỗi. Chỉ một nửa công tác cứu rỗi đã được hoàn tất, vì con người vẫn còn có một tâm tính bại hoại. … Không dễ để con người trở nên nhận thức được tội lỗi của mình; họ không có cách nào nhận ra bản tính đã thâm căn cố đế của chính mình, và họ phải dựa vào sự phán xét bằng lời để đạt được kết quả này. Chỉ như vậy thì con người mới có thể dần dần được thay đổi từ thời điểm này trở đi” (Lẽ mầu nhiệm của sự nhập thể (4), Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời). Những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng rất rõ ràng. Những gì Đức Chúa Jêsus thực hiện trong Thời đại Ân điển là công tác cứu chuộc. Nếu chúng ta tin vào Chúa, thú tội và ăn năn, tội lỗi của chúng ta sẽ được tha thứ. Chúng ta không còn bị lên án và xử tử vì vi phạm luật pháp, và chúng ta có thể tận hưởng ân điển dư dật của Chúa. Nhưng tha tội nghĩa là chúng ta đã thoát khỏi tội lỗi và nên thánh khiết hay sao? Tha tội nghĩa là chúng ta đạt được sự vâng phục chân thật với Đức Chúa Trời sao? Tuyệt đối khôngphải. Chúng ta đều thấy rõ rằng những người tin vào Chúa phạm tội ban ngày, thú tội ban đêm, mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn, thường phạm tội dù chúng ta không muốn, chúng ta cầu nguyện rằng, “Con thực sự đau khổ, tại sao con không thể tự mình thoát khỏi sự trói buộc của tội lỗi?”. Chúng ta đều muốn từ bỏ những vướng bận trần tục và dốc mình vì Chúa, chúng ta muốn yêu thương Chúa và mọi người, nhưng việc chúng ta làm là thân bất do kỷ, chúng ta không thể giải quyết vấn đề thường xuyên dối trá. Tại sao chuyện lại như vậy? Vì mọi người có bản tính tội lỗi và tâm tính bại hoại, và đây chính là căn nguyên của tội lỗi. Nếu chúng ta không giải quyết tận gốc tội lỗi, kể cả chúng ta cố gắng kiềm chế bản thân, chúng ta vẫn phạm tội dù không muốn. Dù một số người có thể chân thành hết mình vì Chúa, chịu đau khổ, trả giá, và chịu đựng không chút oán trách, nhưng trong thâm tâm họ, họ có thực sự vâng phục Đức Chúa Trời không? Họ có thực sự yêu thương Đức Chúa Trời không? Nhiều người không hiểu rõ chuyện này. Để đạt được phước lành, bước vào thiên quốc, và được ban thưởng, mọi người có thể làm nhiều việc thiện, nhưng những sự uế tạp nào bị xen lẫn vào những việc thiện này? Việc thiện đó có bị ô uế bởi tính chất giao dịch hay ý định nào không? Nếu thảm họa xảy đến, và chúng ta không được cất lên, ngược lại còn bị quăng vào đó, liệu chúng ta có oán trách Đức Chúa Trời không? Chúng ta có oán trách và chối bỏ Đức Chúa Trời không? Khi công tác của Đức Chúa Trời phù hợp với quan niệm của con người, chúng ta tạ ơn và tôn vinh Đức Chúa Trời, nhưng nếu công tác của Đức Chúa Trời không phù hợp với quan niệm của chúng ta và không như ý muốn, chúng ta có phán xét và lên án Đức Chúa Trời không? Ví dụ, khi Đức Chúa Jêsus phán với những ai rao giảng và trừ quỷ nhân danh Ngài, “Hỡi kẻ làm gian ác, hãy lui ra khỏi ta!” (Ma-thi-ơ 7:23) liệu những người đó có nảy sinh quan niệm, chống đối và lên án Chúa không? Ngẫm mà xem nếu Đức Chúa Jêsus vẫn đến trong hình ảnh của Con người Do Thái, để bày tỏ lẽ thật trong các hội thánh, bao nhiêu người trong giới tôn giáo sẽ chối bỏ và xa rời Chúa? Bao nhiêu người sẽ tiếp nhận lẽ thật mà Đức Chúa Jêsus bày tỏ và nói Ngài chính là Đức Chúa Trời thật duy nhất? Bao nhiêu người sẽ lên án Đức Chúa Jêsus là một con người thay vì Đức Chúa Trời? Những sự thật này rất đáng suy ngẫm. Những người Pha-ri-si của Do Thái giáo đã tin vào Đức Chúa Trời qua nhiều thế hệ, thường xuyên dâng của lễ chuộc tội lên Đức Chúa Trời. Khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời nhập thể và trở thành Đức Chúa Jêsus, tại sao những người Pha-ri-si không biết Ngài chính là hiện thân của Giê-hô-va Đức Chúa Trời? Tại sao họ lại lên án Đức Chúa Jêsus, Đấng bày tỏ lẽ thật? Tại sao Đức Chúa Jêsus lại bị đóng đinh vào thập giá? Thực chất của vấn đề ở đây là gì? Tại sao những người Pha-ri-si lại không biết sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời, dù cho tổ tiên của họ tin vào Đức Chúa Trời? Tại sao họ vẫn lên án và chống đối Đức Chúa Trời? Chúng ta đều đã thấy tận mắt rằng Đức Chúa Trời đã xuất hiện làm Con người nhập thể và công tác vào thời kỳ sau rốt, bày tỏ rất nhiều lẽ thật, vậy tại sao nhiều người trong giới tôn giáo vẫn điên cuồng chống đối, lên án, thậm chí phỉ báng Đức Chúa Trời Toàn Năng? Nếu Đức Chúa Jêsus tái lâm, vẫn mang hình ảnh của Con người Do Thái, và bày tỏ lẽ thật trong giới tôn giáo, liệu Ngài có bị đuổi ra khỏi hội thánh, hay thậm chí bị kết tội và xử tử? Tất cả đều có thể. Đức Chúa Trời Toàn Năng bày tỏ lẽ thật theo cách tương tự Đức Chúa Jêsus, và cả hai đều là Con người bình thường. Giới tôn giáo điên cuồng chống đối Đức Chúa Trời Toàn Năng, vậy liệu họ có cởi mở hơn với Đức Chúa Jêsus trong hình ảnh của Con người? Tại sao giới tôn giáo vẫn phán xét những người đi theo Đức Chúa Trời Toàn Năng là tin vào một con người thay vì Đức Chúa Trời? Nếu họ sinh ra vào thời đại của Đức Chúa Jêsus, liệu họ có phán xét những người đi theo Đức Chúa Jêsus là tin vào một con người thay vì Đức Chúa Trời không? Chính xác thì thực chất của vấn đề này là gì? Việc này xảy ra vì con người bại hoại đều có bản tính Sa-tan, và chúng ta đều sống theo tâm tính Sa-tan. Chính chẳng lạ gì khi chúng ta chống đối và lên án Đức Chúa Trời. Nhiều người chưa thấy rõ điều này. Họ nghĩ rằng khi tội lỗi của chúng ta được tha thứ và Đức Chúa Trời không xem ta có tội, trở nên thánh khiết. Họ nghĩ rằng khi tội lỗi của chúng ta được tha thứ, chúng ta có thể được Đức Chúa Trời chấp thuận thông qua những việc thiện. Những quan điểm này rất sai lầm. Sự thật là việc những người Pha-ri-si chống đối và lên án Đức Chúa Jêsus đủ để thấy rõ rằng mọi người đều có bản tính Sa-tan và tâm tính bại hoại, nên bất kể chúng ta tin vào Đức Chúa Trời bao nhiêu năm, hiểu rõ Kinh Thánh nhiều thế nào, hay sinh ra vào thời đại nào, chúng ta vẫn căm ghét lẽ thật, chống đối, lên án Đức Chúa Trời, và đối nghịch với Đức Chúa Trời. Chỉ riêng lý do này, có thể thấy công tác phán xét của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt cực kỳ quan trọng! Vì bản tính Sa-tan của chúng ta, nhân loại bại hoại phải tiếp nhận sự phán xét và hành phạt của Đức Chúa Trời. Không có sự phán xét và hành phạt này, nếu cứ bại hoại như thế, chúng ta sẽ luôn phạm tội và chống đối Đức Chúa Trời, sẽ không bao giờ thực sự vâng phục Đức Chúa Trời hay tương hợp với Đức Chúa Trời, và không bao giờ được bước vào vương quốc của Ngài. Dù chúng ta đều biết và hiểu rằng tâm tính của Đức Chúa Trời là công chính, không ai có thể thấy tình trạng khủng khiếp của sự bại hoại nặng nề do Sa-tan, thấy chúng ta có thể mức độ chúng ta chống đối Đức Chúa Trời, căm ghét Con người bày tỏ lẽ thật và căm ghét lẽ thật đến thế nào. Mọi người không thể thấy rõ những điều này. Vì vậy chúng ta luôn có nhiều quan niệm và nghi ngờ về công tác phán xét của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt. Mọi người nghĩ rằng được tha thứ tội lỗi khiến chúng ta trở nên thánh khiết. Nếu Đức Chúa Trời không coi chúng ta có tội, thì chúng ta thánh khiết, công tác cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã hoàn thành, Đức Chúa Trời không cần thực hiện công tác phán xét nữa. Khi Đức Chúa Jêsus tái lâm, Ngài sẽ đưa chúng ta vào thiên quốc, và khi đã ở trên thiên đàng, chúng ta đảm bảo vâng phục và thờ phượng Đức Chúa Trời đời đời. Nhưng chẳng phải đây là lời nói càn hay sao? Mọi người tin vào Đức Chúa Trời trên trần gian và tận hưởng ân điển của Đức Chúa Trời, nhưng họ vẫn phán xét và lên án Đức Chúa Trời, vậy sao họ có thể vâng phục và thờ phượng Đức Chúa Trời trên thiên đàng chứ? Việc này hoàn toàn không thể. Chính Đức Chúa Trời phán, “Nếu không nên thánh thì chẳng ai được thấy Ðức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 12:14). Câu này là lẽ thật, và là quy tắc của thiên đàng! Giờ chúng ta phải hiểu lý do Đức Chúa Trời thực hiện công tác phán xét vào thời kỳ sau rốt. Trong luận điểm cuối, Đức Chúa Trời đã đến để hoàn toàn cứu rỗi mọi người, nghĩa là để làm tinh sạch và thay đổi tâm tính bại hoại của chúng ta, cũng như hoàn toàn cứu chúng ta khỏi tội lỗi và quyền lực của Sa-tan. Ngày nay, Đức Chúa Trời Toàn Năng đã bày tỏ toàn bộ lẽ thật cần thiết để làm tinh sạch mọi người, và đang thực hiện công tác phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời. Nhiều người được Đức Chúa Trời chọn đã trải nghiệm sự phán xét và sự làm tinh sạch, và hiện đang tôn vinh sự công chính và thánh khiết của Đức Chúa Trời từ tận đáy lòng. Họ đã thấy mọi người bị Sa-tan làm cho bại hoại nặng nề như thế nào, chính xác họ phạm những tội gì, và họ chống đối Đức Chúa Trời đến mức nào. Họ đã đạt được hiểu biết thực tế về bản thân, thấy được sự xấu xa từ sự bại hoại Sa-tan của mình, và họ đều cảm thấy nếu họ không trải nghiệm sự phán xét của Đức Chúa Trời, mà thay vào đó sống trong sự bại hoại, thì họ đang chống đối và phản bội Đức Chúa Trời, sống như ác quỷ, sẽ bị đày xuống địa ngục và bị Đức Chúa Trời trừng phạt, không xứng đáng sống trước mặt Đức Chúa Trời, nên họ cảm thấy vô cùng hối hận, căm ghét bản thân, đạt được sự ăn năn và thay đổi chân thành. Chỉ khi chúng ta trải nghiệm sự phán xét và hành phạt của Đức Chúa Trời thì mới biết rằng công tác phán xét của Đức Chúa Trời chính là sự cứu rỗi vĩ đại và tình yêu bao la mà Ngài dành cho nhân loại.
Nhiều người không hiểu ý nghĩa công tác phán xét của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt và nghĩ rằng sau khi Đức Chúa Jêsus hoàn thành công tác cứu chuộc, nhân loại đã hoàn toàn được cứu rỗi và công tác cứu rỗi nhân loại của Đức Chúa Trời đã hoàn thành, nhưng đây là một sai lầm chết người! Những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng rất rõ ràng. Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “Mặc dù Jêsus đã làm nhiều công tác giữa con người, nhưng Ngài chỉ hoàn thành việc cứu chuộc toàn thể nhân loại và trở thành của lễ chuộc tội cho con người; Ngài vẫn chưa loại bỏ khỏi con người tất cả những tâm tính bại hoại của họ. Để hoàn toàn cứu rỗi con người khỏi ảnh hưởng của Sa-tan, không chỉ cần Jêsus trở thành của lễ chuộc tội và gánh lấy những tội lỗi của con người, mà còn cần Đức Chúa Trời làm công tác vĩ đại hơn nữa để hoàn toàn loại bỏ khỏi con người tâm tính Sa-tan bại hoại của họ. Và vì thế, khi con người đã được tha thứ tội lỗi, Đức Chúa Trời đã trở lại xác thịt để dẫn dắt con người vào thời đại mới, và bắt đầu công tác của hình phạt và sự phán xét. Công tác này đã đưa con người vào một cõi cao hơn. Tất cả những ai quy phục dưới sự thống trị của Ngài sẽ được hưởng lẽ thật cao hơn và nhận lãnh những phước lành lớn hơn. Họ sẽ thực sự sống trong sự sáng, và họ sẽ đạt được lẽ thật, đường đi, và sự sống” (Lời tựa, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời). “Đấng Christ của thời kỳ sau rốt dùng nhiều lẽ thật khác nhau để dạy dỗ con người, để phơi bày bản chất của con người, và để mổ xẻ những lời nói và hành động của con người. Những lời này bao gồm nhiều phương diện của lẽ thật, chẳng hạn như bổn phận của con người, con người nên vâng lời Đức Chúa Trời như thế nào, con người nên trung thành với Đức Chúa Trời ra sao, con người phải sống trọn nhân tính bình thường, cũng như sự khôn ngoan và tâm tính của Đức Chúa Trời như thế nào, v.v. Tất cả những lời này đều nhắm vào bản chất của con người và tâm tính bại hoại của họ. Cụ thể, những lời vạch trần cách con người hắt hủi Đức Chúa Trời, được phán ra liên quan đến việc con người là hiện thân của Sa-tan và là một thế lực thù địch chống lại Đức Chúa Trời như thế nào. Trong quá trình thực hiện công tác phán xét của mình, Đức Chúa Trời không chỉ đơn giản làm rõ bản tính của con người bằng một vài lời; Ngài phơi bày, xử lý và tỉa sửa qua thời gian dài. Tất cả những phương pháp phơi bày, xử lý và tỉa sửa khác nhau này không thể được thay thế bằng những lời thông thường, mà phải bằng lẽ thật con người tuyệt đối không bao giờ có. Chỉ có những phương pháp như thế này mới có thể được gọi là sự phán xét; chỉ thông qua kiểu phán xét này thì con người mới có thể bị khuất phục và hoàn toàn bị thuyết phục về Đức Chúa Trời, và hơn nữa mới có được kiến thức thực sự về Đức Chúa Trời. Điều mà công tác phán xét mang lại là sự hiểu biết của con người về diện mạo thật của Đức Chúa Trời và sự thật về sự phản nghịch của chính mình. Công tác phán xét cho phép con người đạt được nhiều hiểu biết về ý muốn của Đức Chúa Trời, về mục đích công tác của Đức Chúa Trời, và về những lẽ mầu nhiệm mà họ không thể hiểu được. Nó cũng cho phép con người nhận ra và biết được thực chất bại hoại và nguồn gốc sự bại hoại của mình, cũng như khám phá ra sự xấu xa của con người. Những tác dụng này đều do công tác phán xét mang lại, vì thực chất của công tác này thực ra là công tác mở ra lẽ thật, đường đi và sự sống của Đức Chúa Trời cho tất cả những ai có đức tin vào Ngài. Công tác này là công tác phán xét được thực hiện bởi Đức Chúa Trời” (Đấng Christ thực hiện công tác phán xét bằng lẽ thật, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời).
Công tác phán xét của Đức Chúa Trời Toàn Năng vào thời kỳ sau rốt đã kết thúc Thời đại Ân điển. Đồng thời nó bắt đầu Thời đại Vương quốc. Một khía cạnh của sự phán xét vào thời kỳ sau rốt là hoàn toàn làm tinh sạch và cứu rỗi mọi người, giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi và quyền lực của Sa-tan, để chúng ta hoàn toàn được Đức Chúa Trời thu nhận. Một khía cạnh khác là để vạch trần từng loại người và phân tách họ theo từng loại, tiêu diệt toàn bộ thế lực tà ác chống đối Đức Chúa Trời, chấm dứt thời đại cũ tăm tối và tà ác. Đây là ý nghĩa công tác phán xét của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt. Hãy đọc một đoạn khác từ Đức Chúa Trời Toàn Năng. “Trong công tác cuối cùng kết thúc thời đại của Đức Chúa Trời, tâm tính của Ngài là một tâm tính hành phạt và phán xét, mà qua đó, Ngài vạch trần tất cả mọi điều bất chính, để công khai phán xét tất cả mọi người, và hoàn thiện những ai yêu mến Ngài với một tấm lòng chân thành. Chỉ một tâm tính như vậy mới có thể kết thúc thời đại. Thời kỳ sau rốt đã đến rồi. Mọi thứ trong tạo vật sẽ được phân chia theo loại của chúng, và được chia thành các loại khác nhau dựa trên bản tính của chúng. Đây là thời điểm Đức Chúa Trời tiết lộ kết cục của loài người và đích đến của họ. Nếu mọi người không trải qua hình phạt và phán xét, thì sẽ không có cách nào phơi bày sự bất tuân và bất chính của họ. Chỉ thông qua hình phạt và phán xét, kết cục của muôn loài thọ tạo mới có thể được tiết lộ. Con người chỉ thể hiện bản chất thật của mình khi bị hành phạt và phán xét. Ác sẽ được xếp với ác, thiện với thiện, và toàn thể nhân loại sẽ được phân chia theo loại của họ. Thông qua hình phạt và phán xét, kết cục của muôn loài thọ tạo sẽ được tiết lộ, hầu cho kẻ ác có thể bị trừng phạt và người thiện có thể được ban thưởng, và tất cả mọi người đều trở nên khuất phục sự thống trị của Đức Chúa Trời. Toàn bộ công tác này phải đạt được thông qua hình phạt và phán xét công chính. Bởi vì sự bại hoại của con người đã lên đến đỉnh điểm và sự bất tuân của họ trở nên cực kỳ nghiêm trọng, chỉ có tâm tính công chính của Đức Chúa Trời, tâm tính chủ yếu được kết hợp bởi hình phạt và phán xét và được tỏ lộ trong thời kỳ sau rốt, mới có thể chuyển hóa hoàn toàn và làm cho con người trọn vẹn. Chỉ có tâm tính này mới có thể vạch trần cái ác và qua đó trừng phạt nghiêm khắc tất cả những kẻ bất chính. … Trong thời kỳ sau rốt, chỉ có sự phán xét công chính mới có thể phân chia con người theo loại của họ và đưa con người vào một cõi mới. Theo cách này, toàn bộ thời đại được kết thúc thông qua tâm tính phán xét và hành phạt công chính của Đức Chúa Trời” (Khải tượng về công tác của Đức Chúa Trời (3), Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời). Vào thời kỳ sau rốt, Đức Chúa Trời thực hiện công tác phán xét bằng lẽ thật, vạch trần mọi kiểu thái độ của mọi người đối với lẽ thật và với Đức Chúa Trời. Những ai yêu mến lẽ thật và mưu cầu yêu kính Đức Chúa Trời, là đối tượng được Đức Chúa Trời cứu rỗi và hoàn thiện. Họ nghe thấy tiếng Đức Chúa Trời, trở về trước ngai của Ngài, ăn uống lời Đức Chúa Trời, trải nghiệm sự phán xét, thử luyện và tinh luyện của Đức Chúa Trời, cuối cùng được giải thoát khỏi sự trói buộc và kiểm soát của tội lỗi, đạt được sự tinh sạch trong tâm tính bại hoại của họ, họ được Đức Chúa Trời hoàn thiện và trở thành những người đắc thắng, hay nói cách khác, là những quả ngọt đầu tiên. Tuy nhiên, những ai căm ghét lẽ thật và chống đối Đức Chúa Trời là đối tượng bị Ngài loại bỏ. Họ cứng đầu bám vào nghĩa đen trong Kinh Thánh, chỉ chờ Chúa đến trên mây và điên cuồng chống đối Đức Chúa Trời Toàn Năng. Làm như vậy, họ mất cơ hội được cất lên trước thảm họa, và sẽ gặp phải đại họa. Có những người chỉ tìm kiếm phước lành và miễn cưỡng tiếp nhận Đức Chúa Trời Toàn Năng để tránh thảm họa. Họ chỉ tin trên lời nói, và bản tính của họ căm ghét lẽ thật. Họ không bao giờ thực hành lẽ thật, cự tuyệt tiếp nhận hay vâng phục sự phán xét, tỉa sửa, và xử lý của Đức Chúa Trời, và tâm tính bại hoại của họ không bao giờ thay đổi, họ là những kẻ không tin và những kẻ hành ác trà trộn vào nhà Đức Chúa Trời, họ sẽ bị phơi bày và loại bỏ. Việc này cho thấy rằng công tác phán xét vào thời kỳ sau rốt đã vạch trần mọi loại người. Những ai yêu lẽ thật và những ai chỉ tìm kiếm miếng ăn cho no thỏa cái bụng, lúa mì và cỏ dại, dê và chiên đều được phân tách thành các loại khác nhau. Cuối cùng, Đức Chúa Trời sẽ thưởng thiện phạt ác, và trả lại cho mỗi người theo những gì mà họ đã làm. Việc này hoàn toàn minh chứng cho tâm tính công chính của Đức Chúa Trời, và cũng ứng nghiệm những lời tiên tri trong Khải Huyền, “Kẻ nào không công bình, cứ không công bình nữa; kẻ nào ô uế, cứ còn ô uế nữa; kẻ nào công bình, cứ làm điều công bình nữa; kẻ nào là thánh, cứ làm nên thánh nữa!” (Khải Huyền 22:11). “Nầy, ta đến mau chóng, và đem phần thưởng theo với ta, để trả cho mỗi người tùy theo công việc họ làm” (Khải Huyền 22:12).
Ngày nay, Đức Chúa Trời Toàn Năng đã lập nên một nhóm những người đắc thắng trước thảm họa, và công tác phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời đã đạt được thành công vang dội. Những lời mà Đức Chúa Trời Toàn Năng bày tỏ đã được truyền bá tới mọi quốc gia trên trái đất và gây chấn động thế giới, chứng tỏ rằng Đức Chúa Trời đã đánh bại Sa-tan và giành vinh quang. Sau đó Đức Chúa Trời sẽ giáng đại họa xuống và bắt đầu phán xét toàn bộ quốc gia và dân chúng. Đại họa xảy đến chính là sự phán xét của Đức Chúa Trời với thời đại tà ác này và cũng là để cứu rỗi nhân loại. Đức Chúa Trời dùng thảm họa để buộc mọi người tìm kiếm con đường thật, tìm kiếm công tác của Đấng Cứu Thế, để đến với Đức Chúa Trời, tiếp nhận sự cứu rỗi của Ngài. Đồng thời Ngài cũng dùng thảm họa để giải quyết tất cả những thế lực tà ác và xấu xa chống đối Đức Chúa Trời và hoàn toàn chấm dứt thời đại tà ác mà Sa-tan nắm quyền. Cuối cùng, những ai đã trải nghiệm sự phán xét của Đức Chúa Trời và được làm tinh sạch sẽ được Đức Chúa Trời bảo vệ trong thảm họa, và đưa đến một đích đến tốt đẹp. Công tác phán xét của Đức Chúa Trời vào thời kỳ sau rốt được hoàn thành như vậy. Sau đó, trong một thế giới mới, vương quốc của Đấng Christ sẽ hoàn toàn hiện xuống trên trần gian.
Cuối cùng, chúng ta cùng xem một đoạn phim đọc lời của Đức Chúa Trời nhé. Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “Bây giờ thì ngươi đã hiểu sự phán xét là gì và lẽ thật là gì chưa? Nếu ngươi đã hiểu, thì Ta khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn quy phục để chịu phán xét, nếu không thì ngươi sẽ không bao giờ có cơ hội được Đức Chúa Trời khen ngợi hoặc được Ngài đưa vào vương quốc của Ngài. Những kẻ chỉ chấp nhận sự phán xét nhưng không bao giờ có thể được làm cho tinh sạch, nghĩa là những kẻ bỏ trốn giữa chừng công tác phán xét, thì sẽ mãi mãi bị Đức Chúa Trời khinh ghét và loại bỏ. Tội lỗi của chúng nhiều hơn và nặng hơn tội lỗi của những người Pha-ri-si, vì chúng đã phản bội Đức Chúa Trời và là những kẻ phản nghịch chống lại Đức Chúa Trời. Những kẻ thậm chí không xứng đáng để làm công việc phục vụ như thế sẽ phải nhận sự trừng phạt nặng hơn, hơn nữa đó còn là sự trừng phạt đời đời. Đức Chúa Trời sẽ không tha cho bất kỳ kẻ phản bội nào đã từng tỏ ra trung thành bằng lời nhưng sau đó lại phản bội Ngài. Những kẻ như vậy sẽ nhận lấy quả báo thông qua sự trừng phạt về tinh thần, tâm hồn, và thể xác. Đây chẳng phải chính là một sự tỏ lộ tâm tính công chính của Đức Chúa Trời hay sao? Đây chẳng phải là mục đích của Đức Chúa Trời trong việc phán xét con người và phơi bày họ hay sao? Đức Chúa Trời tống khứ tất cả những kẻ thực hiện đủ loại hành vi xấu xa trong thời gian phán xét đến một nơi đầy dẫy ác linh, và để những ác linh này tùy ý hủy hoại thể xác của họ, và thân thể của những kẻ đó bốc ra mùi hôi thối của xác chết. Đó là quả báo thích đáng cho chúng. Đức Chúa Trời ghi từng tội lỗi một của các tín đồ giả mạo bất trung, các sứ đồ giả, và các cộng sự giả vào sổ của chúng; sau đó, khi đến đúng thời điểm, Ngài ném chúng ra giữa những tà linh, để những tà linh này tùy ý làm ô uế toàn bộ thân thể của chúng, hầu cho chúng không bao giờ có thể được tái sinh và không bao giờ nhìn thấy lại sự sáng. Những kẻ giả hình phục vụ trong một thời gian nhưng không có khả năng giữ trung thành cho đến cuối cùng sẽ bị Đức Chúa Trời liệt vào hàng những kẻ dữ, hầu cho chúng cấu kết với kẻ dữ và trở thành một phần trong đám đông hỗn loạn của chúng; cuối cùng, Đức Chúa Trời sẽ tiêu diệt chúng. Đức Chúa Trời gạt bỏ và không để ý gì đến những kẻ chưa bao giờ trung thành với Đấng Christ hoặc chưa bao giờ đóng góp chút sức lực nào, và khi thời đại thay đổi, Ngài sẽ tiêu diệt tất cả bọn chúng. Chúng sẽ không còn tồn tại trên trái đất nữa, càng không có được lối vào trong vương quốc của Đức Chúa Trời. Những kẻ chưa bao giờ thành tâm với Đức Chúa Trời, nhưng bị hoàn cảnh ép buộc phải đối phó với Ngài một cách chiếu lệ, bị liệt vào hàng những kẻ phục vụ cho dân sự của Ngài. Chỉ một số ít người như thế sẽ sống sót, trong khi đa số sẽ diệt vong cùng với những kẻ dâng sự phục vụ không đạt tiêu chuẩn. Cuối cùng, Đức Chúa Trời sẽ đưa vào vương quốc của Ngài tất cả những người có cùng tâm tình với Đức Chúa Trời, dân sự và các con trai của Đức Chúa Trời, cùng những người được Đức Chúa Trời định trước để làm thầy tế lễ. Họ sẽ là tinh túy công tác của Đức Chúa Trời. Đối với những người không thể xếp được vào bất kỳ loại nào do Đức Chúa Trời đặt ra, họ sẽ bị liệt vào hàng những người ngoại đạo – và các ngươi chắc chắn có thể tưởng tượng được kết cục của họ sẽ ra sao. Ta đã phán với các ngươi mọi điều Ta nên phán; con đường các ngươi chọn là sự lựa chọn của riêng các ngươi. Điều các ngươi nên hiểu là: Công tác của Đức Chúa Trời không bao giờ chờ đợi bất kỳ ai không thể theo kịp Ngài, và tâm tính công chính của Đức Chúa Trời không tỏ lòng thương xót đối với bất kỳ ai” (Đấng Christ thực hiện công tác phán xét bằng lẽ thật, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời).
“Những ai có thể đứng vững trong công tác phán xét và hành phạt của Đức Chúa Trời trong những ngày sau rốt – nghĩa là, trong công tác thanh tẩy cuối cùng – sẽ là những người bước vào sự nghỉ ngơi cuối cùng bên cạnh Đức Chúa Trời; như thế, tất cả những ai bước vào sự nghỉ ngơi sẽ thoát khỏi ảnh hưởng của Sa-tan và được Đức Chúa Trời thu nhận sau khi trải qua công tác thanh tẩy cuối cùng của Ngài. Những người này, cuối cùng cũng đã được Đức Chúa Trời thu nhận, sẽ bước vào sự nghỉ ngơi cuối cùng. Mục đích trong công tác hành phạt và phán xét của Đức Chúa Trời chính là nhằm thanh tẩy nhân loại, vì lợi ích của sự nghỉ ngơi cuối cùng; không có sự thanh tẩy như thế, thì không ai trong loài người có thể được phân chia theo loại thành các loại khác nhau hoặc bước vào sự nghỉ ngơi. Công tác này là con đường duy nhất của loài người để bước vào sự nghỉ ngơi. Chỉ có công tác thanh tẩy của Đức Chúa Trời mới tẩy sạch sự bất chính của con người, và chỉ có công tác hành phạt và phán xét của Ngài mới đem sự sáng đến cho các thành phần bất tuân của nhân loại, qua đó tách những người có thể được cứu khỏi những người không thể được cứu, và những người sẽ được ở lại khỏi những người sẽ không được ở lại. Khi công tác này kết thúc, những ai được cho phép ở lại đều sẽ được thanh tẩy và bước vào một trạng thái cao hơn của nhân loại, ở đó họ sẽ tận hưởng một đời sống con người lần thứ hai trên đất tuyệt vời hơn; nói cách khác, họ sẽ bắt đầu ngày nghỉ ngơi của con người, và cùng tồn tại với Đức Chúa Trời. Sau khi những kẻ không được phép ở lại đã bị hành phạt và phán xét, chân tướng của họ sẽ hoàn toàn bị phơi bày, mà sau đó tất cả họ sẽ bị hủy diệt và, giống như Sa-tan, sẽ không bao giờ được phép tồn tại trên đất. Nhân loại của tương lai sẽ không bao gồm bất kỳ ai trong loại người này. Những người như thế không phù hợp để bước vào vùng đất của sự nghỉ ngơi cuối cùng, họ cũng không phù hợp để dự phần vào ngày nghỉ ngơi mà Đức Chúa Trời và nhân loại sẽ cùng chia sẻ, bởi họ là mục tiêu của sự trừng phạt và là những kẻ xấu xa, bất chính. Họ đã được cứu chuộc một lần, và họ cũng đã bị phán xét và hành phạt; họ cũng đã từng hầu việc Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, khi đến ngày sau rốt, họ vẫn sẽ bị loại bỏ và hủy diệt do sự xấu xa của họ và là kết quả của sự bất tuân và không có khả năng được cứu chuộc của họ; họ sẽ không bao giờ xuất hiện trở lại trong thế giới của tương lai, và sẽ không còn sống giữa loài người của tương lai. … Toàn bộ mục đích đằng sau công tác phạt ác thưởng thiện cuối cùng của Đức Chúa Trời là để thanh tẩy triệt để tất cả mọi người để Ngài có thể đem một nhân loại thanh sạch thánh khiết vào trong sự nghỉ ngơi đời đời. Giai đoạn này trong công tác của Ngài là quan trọng nhất; nó là giai đoạn cuối cùng trong toàn bộ công tác quản lý của Ngài” (Đức Chúa Trời và con người sẽ cùng bước vào sự nghỉ ngơi, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời).
Hồi chuông thời sau hết báo động đã vang lên, đại thảm họa đã ập xuống, bạn có muốn cùng gia đình nghênh đón được Thiên Chúa, và có cơ hội nhận được sự che chở của Thiên Chúa không?