Mưu cầu lẽ thật là gì (14) Phần 1
Chúng ta đã dành một thời gian thông công và mổ xẻ vấn đề của các câu nói về đức hạnh trong văn hóa truyền thống – các ngươi đã có chút lĩnh hội thực sự nào về điều này chưa? (Thưa, trước đây, con chỉ nhận ra những câu nói về đức hạnh này không phải là lẽ thật, nhưng không nhận ra chúng đã làm nhân loại bại hoại sâu sắc đến mức nào. Chỉ thông qua sự thông công và mổ xẻ của Ngài, con mới nhận ra rằng trong mắt con người, những câu nói về đức hạnh khác nhau mà Sa-tan nhồi nhét vào họ có vẻ đúng và tốt, nhưng chúng đã làm bại hoại, tê liệt và giam hãm tư tưởng của con người, khiến họ chối bỏ, chống đối Đức Chúa Trời và ngày càng xa rời Ngài. Đây là cách Sa-tan đã từng bước làm nhân loại bại hoại cho đến ngày nay.) Nếu Ta không thông công chi tiết về những điều này, liệu con người có thể tự nhận ra được không? Liệu họ có thể mổ xẻ được thực chất của những câu nói về đức hạnh này không? (Thưa, con người không thể mổ xẻ hoặc nhìn thấu được thực chất của những câu nói về đức hạnh này.) Thế sau khi họ đã có trải nghiệm trong một thời gian dài thì sao? (Thưa, con người có thể nhận ra vấn đề ở một số câu nói về đức hạnh, nhưng sẽ không thể mổ xẻ rõ ràng thực chất của chúng.) Con người thường thích đánh đồng những danh ngôn trong văn hóa truyền thống và lẽ thật, cũng như trộn lẫn chúng, đặc biệt là đối với những điều mà bên ngoài có vẻ giống lẽ thật, hoặc những điều có vẻ phù hợp với đạo đức nhân tính, tiêu chuẩn của lương tâm, và tình cảm của con người. Ai cũng tin những điều này là tích cực và phù hợp với lẽ thật, nhưng không ai có thể thấy rằng chúng bắt nguồn từ Sa-tan và thực ra là những điều tiêu cực. Bây giờ, có điều gì Sa-tan gieo rắc vào con người là tích cực không? (Thưa, không.) Trong những thứ đó không có gì tích cực cả. Ngược lại, hết thảy chúng đều là những thứ tiêu cực, là chất độc của Sa-tan. Chắc chắn là như vậy. Thế các ngươi đã biết và đào xới ra được những thứ tiêu cực và chất độc của Sa-tan này chưa? Trong tâm trí các ngươi còn sót lại bất kỳ điều gì tương tự như những điều từ văn hóa truyền thống mà các ngươi cho là đúng này không? Nếu có thì đó là một tai họa, một căn bệnh ung thư! Bây giờ các ngươi nên suy ngẫm về điều này nhiều hơn, và nên quan sát cũng như chú ý kỹ đến điều này trong đời sống hàng ngày. Hãy xem trong những gì người khác nói và những gì các ngươi nghe thấy, trong những điều gây ấn tượng với các ngươi hoặc những điều các ngươi ghi nhớ, trong những điều các ngươi hấp thụ và coi là giá trị, có bất kỳ điều nào giống với những gì văn hóa truyền thống chủ trương hay không. Nếu có thì các ngươi phải phân định và mổ xẻ, rồi từ bỏ nó hoàn toàn. Điều này sẽ có lợi cho việc mưu cầu lẽ thật của các ngươi.
Một số người trích dẫn câu nói “Thành bại đều do con người” trong khi viết bài chứng ngôn kinh nghiệm – các ngươi nên phân định xem câu nói này đúng hay sai, là điều tích cực hay tiêu cực, và có liên quan đến lẽ thật, đến yêu cầu của Đức Chúa Trời, và đến các nguyên tắc mà con người nên có khi xử lý mọi việc hay không. Câu nói “Thành bại đều do con người” có đúng không? Có phù hợp với lẽ thật không? Có phải là điều sinh ra từ phép tắc và quy định do Đức Chúa Trời thiết lập không? Có liên quan gì đến sự thật rằng Đức Chúa Trời nắm quyền tối thượng trên vạn vật không? Hãy phát biểu, chia sẻ những hiểu biết và lý giải của các ngươi về câu nói này. (Thưa, trước đây con cũng nói câu này, đặc biệt là khi sắp xếp công tác của hội thánh. Nếu không phân công nhân sự hợp lý theo nguyên tắc, thì đôi khi công việc sẽ rối tung lên. Nếu phân công nhân sự theo nguyên tắc, thì có thể hoàn thành tốt công việc. Lúc đó, con thấy vai trò của con người rất quan trọng và ý nghĩa, đó là lý do tại sao con trích dẫn câu nói: “Thành bại đều do con người”. Giờ đây con nhận ra mình đã thiếu hiểu biết về quyền tối thượng và sự toàn năng của Đức Chúa Trời. Con luôn tập trung vào vai trò của con người, và hoàn toàn không có chỗ cho Đức Chúa Trời trong lòng con.) Ai muốn chia sẻ suy nghĩ nữa nào? (Thưa, câu nói “Thành bại đều do con người” không phải là chứng ngôn cho Đức Chúa Trời, mà là chứng ngôn cho con người, như thể thành công tùy thuộc vào nỗ lực của con người. Đó là sự phủ nhận quyền tối thượng của Đức Chúa Trời và tương đương với làm chứng cho Sa-tan. Nếu gieo rắc câu nói này vào lòng người, thì theo thời gian, khi gặp vấn đề, họ sẽ nghĩ rằng chỉ cần tìm được đúng người là có thể thành công, và họ sẽ không còn tin Đức Chúa Trời hay nương cậy nơi Ngài. Vì thế, đây là một câu nói rất sai lệch.) Về cơ bản, sự hiểu biết của các ngươi về câu nói này là nó không phải là một điều đúng đắn hay tích cực, và chắc chắn không phải là lẽ thật. Vậy tại sao các ngươi vẫn sử dụng nó? Nếu các ngươi vẫn sử dụng nó, thì điều đó cho thấy vấn đề gì? (Thưa, đó là chúng con thiếu sự phân định về câu nói này.) Đâu là lý do của việc thiếu sự phân định này? Có phải vì các ngươi vẫn tin rằng câu nói này cũng có phần đúng đắn và hợp lý không? (Thưa, phải.) Vậy câu nói này sai ở đâu? Tại sao các ngươi lại nói rằng nó không phải là một điều đúng đắn hay tích cực? Trước hết, chúng ta sẽ xem liệu nó có phù hợp với quy luật khách quan của mọi sự hay không. Nhìn bề ngoài, có vẻ như mọi nhiệm vụ đều do chính con người thực hiện. Họ sắp xếp công việc, họ thực hiện công việc, và họ theo dõi công việc. Họ đóng vai trò quan trọng trong từng bước, và cuối cùng họ quyết định kết quả cũng như tiến độ của hạng mục công việc đó. Bề ngoài, có vẻ như nguyên nhân, diễn biến và kết quả của mọi sự đều do con người quyết định. Nhưng trên thực tế, ai là người cai quản, sắp đặt và an bài tất cả những điều này? Nó có liên quan gì đến con người không? Con người đang thụ động tiếp nhận sự sắp đặt của vận mệnh và của Đấng tể trị tối thượng của họ, hay là họ đang chủ động tự kiểm soát mọi thứ? (Thưa, họ đang thụ động tiếp nhận.) Hết thảy con người đều đang thụ động tiếp nhập quyền tối thượng, sự sắp đặt và an bài của Đức Chúa Trời. Con người đóng vai trò gì ở đây? Chẳng phải họ là con rối trong tay Đức Chúa Trời sao? (Thưa, phải.) Con người như con rối bị giật dây. Giật sợi dây nào sẽ quyết định họ thực hiện hành động gì hay có những biểu cảm gì. Con người đi đâu, nói gì và làm gì hàng ngày – tất cả những điều này nằm trong tay ai? (Thưa, nằm trong tay Đức Chúa Trời.) Tất cả đều nằm trong tay Đức Chúa Trời. Con người tiếp nhận quyền tể trị của Đức Chúa Trời một cách thụ động. Xuyên suốt toàn bộ quá trình này, Đức Chúa Trời định đoạt Ngài sẽ làm gì, Ngài có vạch trần ai đó hay không, Ngài sẽ mang lại những thay đổi, tiến triển gì trong sự việc này và khi nào, kết quả cuối cùng sẽ ra sao, và Ngài sẽ vạch trần hay đào thải ai; Ngài định đoạt những bài học nào con người sẽ học được qua sự việc này, họ sẽ hiểu được những lẽ thật nào và họ sẽ đạt được loại hiểu biết nào về Đức Chúa Trời trong đó, Ngài sẽ khiến con người đảo ngược những quan điểm nào, từ bỏ những quan niệm nào. Con người có thể làm được tất cả những điều này như Đức Chúa Trời không? Họ có biết làm không? (Thưa, họ không biết làm.) Con người không biết làm. Họ cũng không thể làm được những điều này. Trong toàn bộ diễn biến của bất kỳ sự việc nào, con người đều chỉ hành động một cách thụ động, có ý thức hoặc vô thức, chứ không ai có thể thấy trước được nguyên nhân, tiến trình, kết quả cuối cùng, và hiệu quả đạt được của toàn bộ sự việc, cũng như không ai có thể kiểm soát được bất kỳ điều gì trong số này. Ai thấy trước và kiểm soát được tất cả những điều này? Chỉ có Đức Chúa Trời! Dù là một sự kiện quan trọng xảy ra trong vũ trụ hay một biến cố nhỏ xảy ra ở bất kỳ ngóc ngách nào trên bất cứ hành tinh nào, thì nó cũng không phụ thuộc vào con người. Không ai có thể kiểm soát được các quy luật chi phối mọi sự, hoặc quá trình tiến triển cũng như kết quả cuối cùng của mọi sự. Không ai có thể nhìn thấy trước tương lai của mọi sự hay đoán trước được điều gì sẽ xảy ra, chứ đừng nói đến việc kiểm soát kết quả cuối cùng của mọi sự. Chỉ có Đức Chúa Trời, Đấng nắm quyền tối thượng trên vạn vật, mới kiểm soát và tể trị được tất cả những điều này. Tác dụng duy nhất mà con người có thể có là đóng những vai trò khác nhau, có thể tích cực hoặc tiêu cực, trong những hoàn cảnh lớn nhỏ, và bên cạnh nhiều loại con người, sự việc và sự vật khác nhau do Đức Chúa Trời tể trị, sắp đặt và an bài. Đây là tác dụng và vai trò của con người. Khi một việc gì đó không thành công, hoặc khi kết quả có vẻ không tốt như mong đợi, và kết quả không phải là điều con người mong muốn thấy, thậm chí còn khiến họ vô cùng đau buồn và bi ai, thì đó cũng là những điều mà con người không nắm quyền tối thượng, họ không thể thấy trước, và chắc chắn không thể kiểm soát được. Nếu kết quả cuối cùng của một việc rất tốt lành, nếu nó có ảnh hưởng rất tốt và tích cực, nếu nó có tính xây dựng rất nhiều cho con người, cũng như có ảnh hưởng sâu sắc đến họ, thì đó là điều đến từ Đức Chúa Trời. Nếu một việc không đạt được kết quả mong muốn, nếu kết quả không tốt hoặc không khả quan lắm, và nếu nó dường như có một số tác động tiêu cực đến con người thay vì tác động tốt và tích cực, thì toàn bộ diễn biến của sự việc đó cũng đều do Đức Chúa Trời sắp đặt và an bài. Nó không do bất kỳ con người nào kiểm soát. Không nói đâu xa xôi, mà nói ngay những việc có thể quan sát thấy trong hội thánh, chẳng hạn như sự xuất hiện của những kẻ địch lại Đấng Christ. Từ thời điểm một kẻ địch lại Đấng Christ xuất hiện và bắt đầu hành động, được thăng chức lên vị trí lãnh đạo hoặc người làm công, và đảm nhận công tác quan trọng trong hội thánh, cho đến thời điểm họ lộ ra là kẻ địch lại Đấng Christ, bị các anh chị em phân định và vạch trần, rồi cuối cùng bị đào thải và loại bỏ – trong suốt toàn bộ quá trình này, nhiều người đã bị lừa dối, một số thậm chí còn đi theo kẻ địch lại Đấng Christ, và một số bị tổn hại lối vào sự sống do ảnh hưởng của kẻ địch lại Đấng Christ, v.v. Mặc dù tất cả những điều này đều bắt nguồn từ sự quấy nhiễu của Sa-tan và là việc do tay chân của Sa-tan làm, nhưng có phải như vậy nghĩa là Đức Chúa Trời không nhìn thấy sự xuất hiện và diễn biến của tất cả những điều này không? Lẽ nào Đức Chúa Trời không biết sự xuất hiện của kẻ địch lại Đấng Christ sẽ gây ra hậu quả gì? Lẽ nào Đức Chúa Trời không biết ảnh hưởng của kẻ địch lại Đấng Christ đối với hội thánh và các anh chị em? Có phải tất cả những điều này chỉ đơn giản là do thất bại của con người không? Khi đối mặt với sự xuất hiện của những điều tiêu cực như thế này, con người thường nghĩ: “Ôi không, Sa-tan đã lợi dụng sơ hở ở đó, đây là sự quấy nhiễu của Sa-tan”. Ý là: “Tại sao Đức Chúa Trời không để mắt đến mọi thứ vậy? Chẳng phải Đức Chúa Trời dò xét mọi sự sao? Chẳng phải Đức Chúa Trời hiện diện khắp nơi sao? Chẳng phải Đức Chúa Trời là toàn năng sao? Thẩm quyền và quyền năng của Đức Chúa Trời ở đâu?”. Nghi ngờ nảy sinh trong lòng người. Nguồn gốc của những nghi ngờ này là gì? Bởi vì kết quả của sự việc là tiêu cực, không như mong muốn, và không phải là điều con người muốn thấy, lại càng không phù hợp với những quan niệm và tưởng tượng của họ, nên điều này giáng một đòn mạnh vào đức tin thiêng liêng của họ nơi Đức Chúa Trời. Con người không thể hiểu được, và họ nghĩ: “Nếu Đức Chúa Trời nắm quyền tối thượng trên vạn vật và kiểm soát mọi sự, thì tại sao một việc như kẻ địch lại Đấng Christ lừa dối mọi người lại xảy ra ngay trước mắt chúng ta? Tại sao một việc không mong muốn như vậy lại xảy ra trong hội thánh, giữa các anh chị em?”. Lòng người nảy sinh nghi ngờ, và niềm tin của họ rằng “Đức Chúa Trời toàn năng và hiện diện khắp nơi” bị thử thách. Khi đức tin của người ta nơi Đức Chúa Trời bị thử thách, nếu ngươi hỏi họ: “Việc anh hình thành những quan niệm về Đức Chúa Trời là lỗi của ai?”, họ sẽ nói: “Là lỗi của Sa-tan”. Nhưng vì con người không thể nhìn thấy Sa-tan, nên cuối cùng trách nhiệm này quy cho ai? Quy cho kẻ địch lại Đấng Christ hoặc nhóm của kẻ địch lại Đấng Christ. Người ta sẽ nói rằng những người bị kẻ địch lại Đấng Christ lừa dối và những người bị chịu tổn thất về sự sống đáng bị kẻ địch lại Đấng Christ làm cho lầm đường lạc lối. Cuối cùng, sự hiểu biết của mọi người về toàn bộ sự việc quy về câu nói nào? “Thành bại đều do con người”. Đó là kết luận họ đi đến. Trong việc này, họ đặt Đức Chúa Trời ở đâu? Họ không hiểu rằng Đức Chúa Trời nắm quyền tối thượng trên mọi sự, nên thay vào đó họ quy mọi sự xảy ra cho lý thuyết rỗng tuếch: “Thành bại đều do con người”.
Khi người ta nhìn thấy một số việc tương đối tốt lành và tích cực xảy ra xung quanh mình, chẳng hạn như khi Đức Thánh Linh làm công tác đầy quyền năng, và ai ai cũng có đức tin mạnh mẽ, khi mọi người đứng vững ngay cả trong sự bức hại và nghịch cảnh, mà không ai trở thành Giu-đa, khi những tài vật của nhà Đức Chúa Trời và sự sống của anh chị em không bị thiệt hại, thì người ta nói: “Đây là sự bảo vệ của Đức Chúa Trời. Thành công này không phải do con người; chắc chắn đó là việc Đức Chúa Trời làm”. Giả sử những việc người ta thấy xảy ra xung quanh mình là không mong muốn, chẳng hạn như hội thánh phải đối mặt với sự đàn áp và bắt bớ của con rồng lớn sắc đỏ, và những tài vật của hội thánh bị Sa-tan tịch thu. Giả sử sự sống của các anh chị em bị thiệt hại, và dân sự được Đức Chúa Trời chọn bị tản mác khắp nơi, phải tản cư và không thể trở về nhà. Giả sử đời sống hội thánh bị phá hoại, và các thành viên hội thánh không thể sống đời sống hội thánh như trước được nữa. Giả sử họ không còn có thể sống một đời sống vui tươi, hạnh phúc trong sự chung sống hòa thuận với các anh chị em, nhóm họp cùng nhau ăn uống lời Đức Chúa Trời, và thực hiện bổn phận của mình được nữa, rồi một số kẻ ác cũng như kẻ chẳng tin bắt đầu gieo rắc những quan niệm để lừa bịp người khác, khiến họ mất đức tin vào Đức Chúa Trời, và rơi vào tiêu cực, yếu đuối. Trong những lúc như vậy, mọi người không khỏi oán trách. Họ không dám oán trách Đức Chúa Trời, nên họ oán trách như thế này: “Người này là kẻ ác, người kia là Sa-tan, người nọ là ma quỷ. Nếu không phải vì họ bất cẩn khi nhóm họp và bị bắt, thì chúng ta đã không rơi vào tình cảnh không thể về nhà như thế này. Nếu không phải do họ, thì giờ chúng ta vẫn đang sống đời sống hội thánh vui vẻ, ăn uống lời Đức Chúa Trời, và thực hiện bổn phận như bình thường rồi. Tất cả những chuyện này đều là do người kia, ma quỷ kia, Sa-tan kia hoặc chế độ Sa-tan kia gây ra”. Mặc dù mọi người không dám nuôi lòng oán trách đối với Đức Chúa Trời, hay quy trách nhiệm về toàn bộ tình cảnh cho Đức Chúa Trời, nhưng lúc đó, họ đã nảy sinh một suy nghĩ bất tín nhiệm không lớn cũng không nhỏ và không thể giải thích được đối với Đức Chúa Trời. Điều gì sẽ nảy sinh từ những suy nghĩ bất tín nhiệm này? Người ta sẽ nói: “Mình đã học được một bài học từ trải nghiệm này. Từ giờ trở đi, mình sẽ cân nhắc kỹ mọi sự gặp phải và suy nghĩ kỹ trước khi hành động. Mình sẽ không khinh suất, và không dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai. Mình sẽ hết sức cẩn thận trong mọi tình huống, và học cách tự bảo vệ mình”. Họ có còn Đức Chúa Trời trong lòng không? Họ có còn nương cậy vào Đức Chúa Trời và tin Ngài nữa không? Một số người nói: “Tại sao lại không còn chứ? Trong lòng tôi vẫn tin vào Đức Chúa Trời, và tôi vẫn thực sự nương cậy nơi Ngài”. Thế nhưng họ thầm nghĩ: “Đừng quá dễ dàng tin lời Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời luôn thử luyện và tinh luyện con người. Không thể nương cậy vào Đức Chúa Trời được! Cứ nhìn những chuyện đã xảy ra ngay trước mắt chúng ta mà xem. Các thành viên của hội thánh chúng ta đã bị con rồng lớn sắc đỏ bắt giữ. Tại sao Đức Chúa Trời không bảo vệ chúng ta? Đức Chúa Trời muốn thấy lợi ích của nhà Ngài bị tổn hại à? Đức Chúa Trời cảm thấy thờ ơ khi chứng kiến những kẻ chẳng tin lừa dối mọi người hay sao? Nếu Đức Chúa Trời thực sự nhìn thấy điều này, tại sao Ngài không quan tâm? Tại sao Ngài không kiểm soát hay ngăn cản? Tại sao Ngài không khai sáng cho chúng ta để chúng ta có thể phân định được rằng kẻ lừa dối chúng ta là kẻ ác, là kẻ chẳng tin, để chúng ta tránh xa chúng càng sớm càng tốt và tránh được tất cả những hậu quả này? Khi kẻ chẳng tin lừa dối mọi người, tại sao Đức Chúa Trời không bảo vệ chúng ta? Một lời cảnh báo nhanh thôi cũng đủ mà!”. Họ không đạt được câu trả lời cho tất cả những câu hỏi “tại sao” này, và họ cũng không thể có được đáp án. Cuối cùng, sau khi trải nghiệm chuyện này, họ đi đến kết luận rằng: “Mình sẽ nương cậy vào Đức Chúa Trời trong những chuyện mình nên nương cậy vào Ngài, còn trong những chuyện mình không nên nương cậy vào Đức Chúa Trời, thì mình sẽ dựa vào chính mình. Mình không thể ngu ngốc được. Anh chị em chúng mình phải học cách liên kết lại để sưởi ấm và giúp đỡ lẫn nhau. Còn mọi thứ khác thì cứ để Đức Chúa Trời làm theo ý Ngài. Chúng mình không kiểm soát được”. Nếu con rồng lớn sắc đỏ bắt giữ dân sự được Đức Chúa Trời chọn, thì công tác của hội thánh và đời sống hội thánh sẽ bị cản trở rất nhiều và việc thực hiện bổn phận của các anh chị em sẽ bị ảnh hưởng lớn. Những lúc như thế này, những kẻ chẳng tin và kẻ địch lại Đấng Christ sẽ xuất hiện để làm nhiễu loạn và lừa dối, gieo rắc những tà thuyết và ngụy biện, tuyên bố rằng các vụ bắt giữ xảy ra là do những người lãnh đạo và người làm công đã đi ngược lại ý muốn của Đức Chúa Trời, và mọi người sẽ bị những kẻ địch lại Đấng Christ và kẻ ác này lừa dối. Khi những sự việc xảy ra không phù hợp với quan niệm, tưởng tượng và tình cảm của con người như thế này, thì mọi người không bao giờ rút ra được bài học từ chúng. Mọi người không bao giờ đi đến chỗ hiểu được quyền tối thượng, sự sắp đặt và tâm tính của Đức Chúa Trời từ những sự việc này. Mọi người không bao giờ nắm bắt được ý muốn của Đức Chúa Trời hoặc hiểu Đức Chúa Trời muốn họ học được những bài học gì, Ngài muốn họ đạt được sự xây dựng nào, và Ngài muốn họ có được sự phân định nào từ những sự việc này. Mọi người không biết bất cứ điều gì trong số này, và họ không biết cách trải nghiệm chúng. Do đó, đối với tất cả mọi sự mà mọi người thấy xảy ra xung quanh mình, họ đều thực sự tin rằng câu nói “Thành bại đều do con người” là chính xác, rằng nó đáng tin cậy và thực tế hơn sự thật rằng “Đức Chúa Trời nắm quyền tối thượng trên vạn vật, Đức Chúa Trời hiện diện khắp nơi và Đức Chúa Trời dò xét mọi sự”. Trên thực tế, trong thâm tâm, các ngươi vẫn tin rằng câu nói “Thành bại đều do con người” thực tế hơn, rằng con người quyết định mọi sự, và việc nói rằng Đức Chúa Trời định đoạt mọi sự có vẻ hơi mơ hồ. Tại sao con người lại cho rằng nó mơ hồ? Tại sao con người lại cho rằng câu nói “Đức Chúa Trời định đoạt mọi sự” là không đáng tin cậy? Về lý thuyết, đó là bởi vì con người không hiểu lẽ thật và không biết Đức Chúa Trời, nhưng trên thực tế, lý do là gì? (Thưa, trên thực tế, con người không thừa nhận hay tin rằng Đức Chúa Trời nắm quyền tối thượng trên mọi sự.) Nói rằng con người không tin hoặc không thừa nhận rằng Đức Chúa Trời nắm quyền tối thượng trên mọi sự là đúng, nhưng còn một lý do cụ thể hơn, đó là câu nói “Thành bại đều do con người” tỏ lộ quan điểm có vấn đề của con người trong cách họ nhìn nhận điều tốt và điều xấu. Người ta tin rằng những điều mang đến cho họ sự bình an, niềm vui, an ủi và hạnh phúc thì là chuyện tốt, và đến từ Đức Chúa Trời. Còn những điều khiến người ta bất an hoặc sợ hãi, khiến người ta khóc lóc, đau khổ hoặc ngập tràn buồn đau đến mức chỉ muốn chết đi cho rồi – những điều thậm chí còn khiến người ta không thể có được đời sống hội thánh bình thường và môi trường bình thường để thực hiện bổn phận của mình, thì người ta coi là “chuyện xấu”. Thuật ngữ “chuyện xấu” phải được đặt trong ngoặc kép. “Chuyện xấu” có thể có tác động tốt đến con người được không? Con người không thể nhìn thấy hoặc cảm nhận được những tác động tốt này, vì vậy trong tâm trí họ, “mọi sự” mà Đức Chúa Trời nắm quyền thống trị chỉ bao gồm những điều mang lại cho họ sự bình an, niềm vui, sự mãn nguyện, lợi ích, sự xây dựng và thu hoạch, cũng như những điều củng cố đức tin của họ nơi Đức Chúa Trời. Đây là những điều con người tin rằng thuộc quyền tối thượng của Đức Chúa Trời trên mọi sự. Ngược lại, nếu có chuyện mà nhìn bề ngoài có vẻ gây tổn hại đến sự sống của con người, gây tổn hại đến lợi ích của hội thánh, nếu có người bị lừa dối, thậm chí một số còn bị đào thải, nếu vài người gặp phải một số chuyện xui rủi và phải chịu đựng một số đau khổ, thì người ta tin rằng những chuyện này không liên quan gì đến quyền tối thượng của Đức Chúa Trời, mà là việc do Sa-tan gây ra. Người ta tin rằng nếu đó là việc Đức Chúa Trời làm, thì những chuyện tiêu cực này sẽ không xuất hiện hoặc tồn tại, người ta xác định như thế. Do đó, cách hiểu của con người về câu “Đức Chúa Trời nắm quyền tối thượng trên mọi sự” rất phiến diện và nông cạn. Nó bị giới hạn trong quan niệm của con người, chứa đầy cảm xúc của con người, và không phù hợp với sự thực. Ta sẽ cho các ngươi một ví dụ. Đức Chúa Trời đã tạo dựng các loài côn trùng và chim chóc. Có người nói: “Con tin rằng tất cả những vật Đức Chúa Trời tạo dựng đều có ý nghĩa, đều là những côn trùng có ích và đều tốt lành. Loài ong do Đức Chúa Trời tạo dựng, và tất cả các loài chim muông tốt lành đều là do Đức Chúa Trời tạo dựng. Muỗi luôn đốt người và truyền bệnh, vì vậy muỗi không tốt lành. Có lẽ muỗi không phải do Đức Chúa Trời tạo dựng”. Đây chẳng phải là một sự hiểu biết sai lệch sao? Trên thực tế, muôn vật đều do Đức Chúa Trời tạo dựng. Chỉ có một Đức Chúa Trời duy nhất, Đấng Tạo Hóa, và muôn vật có sự sống lẫn không có sự sống đều đến từ Đức Chúa Trời. Trong quan niệm của con người, họ chỉ tin rằng các loài côn trùng, chim chóc và sinh vật có ích khác nhau đều đến từ Đức Chúa Trời – còn ruồi, muỗi, rệp và một số loài động vật ăn thịt mà con người xem là rất hung dữ, thì có vẻ không đến từ Đức Chúa Trời, nếu có thì cũng không phải là những vật tốt lành. Đây chẳng phải là quan niệm của con người sao? Trong tư tưởng và quan niệm của con người, những điều này đã dần dần được phân loại một cách hệ thống: bất cứ điều gì con người thích hoặc có lợi cho họ đều được coi là tích cực và do Đức Chúa Trời tạo dựng, trong khi bất cứ điều gì con người không thích hoặc có hại cho họ đều được coi là tiêu cực và không phải do Đức Chúa Trời tạo dựng, có thể là do Sa-tan tạo ra hoặc sinh ra từ tự nhiên. Trong tâm trí con người, họ thường vô thức tin rằng: “Ruồi, muỗi và rệp không phải là những vật tốt lành, chúng không phải do Đức Chúa Trời tạo dựng. Chắc chắn Đức Chúa Trời sẽ không tạo dựng những thứ như thế”. Hoặc họ nghĩ: “Sư tử và hổ luôn ăn thịt cừu và ngựa vằn, chúng quá tàn nhẫn, không phải là những vật tốt lành. Sói nham hiểm, quỷ quyệt, hung ác, dữ tợn và tàn nhẫn. Sói xấu xa, nhưng bò và cừu thì tốt lành, chó còn tốt lành hơn nữa”. Việc một điều gì đó do Đức Chúa Trời tạo dựng có tốt lành hay không không được đánh giá dựa trên nhu cầu tình cảm hay thị hiếu của con người – đó không phải là căn cứ để đánh giá những điều này. Đức Chúa Trời đã tạo dựng tất cả các loài động vật, bao gồm ngựa vằn, hươu và đa dạng động vật ăn cỏ, cũng như những loài ăn thịt hung dữ như sư tử, hổ, báo và cá sấu, những loài cực kỳ tàn bạo, bao gồm cả một số loài săn mồi có thể giết chết con mồi chỉ bằng một cú đớp. Bất kể những loài động vật này tốt hay xấu trong mắt con người, thì cũng đều do Đức Chúa Trời tạo dựng. Một số người nhìn thấy sư tử ăn thịt ngựa vằn thì nghĩ: “Ôi không, ngựa vằn tội nghiệp. Sư tử thật hung ác khi ăn ngựa vằn”. Khi họ nhìn thấy sói ăn thịt cừu, họ ngẫm nghĩ: “Loài sói thật tàn nhẫn và xảo trá. Tại sao Đức Chúa Trời lại tạo dựng sói nhỉ? Cừu dễ thương, lành và hiền thế cơ mà. Tại sao Đức Chúa Trời không chỉ tạo dựng những con vật hiền lành nhỉ? Sói là kẻ thù tự nhiên của cừu, vậy tại sao Đức Chúa Trời lại tạo dựng cả sói lẫn cừu nhỉ?”. Họ không hiểu được lẽ mầu nhiệm đằng sau điều này, và họ luôn chấp chứa những quan niệm và tưởng tượng của con người. Khi xảy ra biến cố những kẻ địch lại Đấng Christ lừa dối mọi người trong hội thánh, một số người nói: “Nếu Đức Chúa Trời đoái tiếc nhân loại này, tại sao Ngài lại tạo dựng Sa-tan? Tại sao Ngài lại cho phép Sa-tan làm nhân loại bại hoại? Vì Đức Chúa Trời đã chọn chúng ta, vậy tại sao Ngài lại cho phép những kẻ địch lại Đấng Christ xuất hiện trong hội thánh?”. Các ngươi không hiểu, đúng không? Đây là quyền tối thượng của Đức Chúa Trời. Đây là cách Đức Chúa Trời tể trị vạn vật, và chỉ khi Ngài tể trị vạn vật theo cách này thì chúng mới có thể tồn tại bình thường trong các phép tắc và quy luật Ngài đã định ra. Nếu Đức Chúa Trời bảo vệ ngươi và ngăn chặn những kẻ địch lại Đấng Christ xuất hiện trong hội thánh, thì liệu ngươi có biết thế nào là kẻ địch lại Đấng Christ không? Liệu ngươi có biết tâm tính của kẻ địch lại Đấng Christ là như thế nào không? Nếu ngươi chỉ được cho biết một số câu chữ và giáo lý về việc phân định kẻ địch lại Đấng Christ, mà không thực sự gặp một kẻ như thế, thì liệu ngươi có khả năng phân định được kẻ địch lại Đấng Christ không? (Thưa, không.) Chắc chắn là không. Nếu những kẻ địch lại Đấng Christ và kẻ ác không được phép xuất hiện, thì ngươi sẽ luôn giống như hoa trong nhà kính: chỉ cần một sự thay đổi nhiệt độ đột ngột thôi cũng sẽ khiến ngươi héo tàn dưới cái lạnh bất ngờ, không thể chịu đựng được. Vì vậy, nếu con người muốn hiểu được lẽ thật, thì họ phải tiếp nhận và quy phục mọi hoàn cảnh, mọi con người, sự việc và sự vật mà Đức Chúa Trời tể trị và sắp đặt. “Tất cả mọi con người, sự việc và sự vật” bao gồm cả những điều tích cực lẫn tiêu cực, bao gồm cả những thứ phù hợp lẫn không phù hợp với quan niệm và tưởng tượng của ngươi. Nó bao gồm những điều ngươi cho là tích cực và những điều tiêu cực ngươi không thích, bao gồm những điều phù hợp với tình cảm của ngươi và cả những điều không phù hợp với tình cảm hoặc thị hiếu của ngươi. Ngươi phải tiếp nhận tất cả những điều này. Mục đích của việc tiếp nhận tất cả những điều này là gì? Nó không chỉ là để nâng cao hiểu biết và tăng cường kinh nghiệm của ngươi, mà còn để giúp ngươi biết được lời Đức Chúa Trời một cách thiết thực và cụ thể hơn, hiểu được lẽ thật, và trải nghiệm được tính chân thực và chính xác của lời Đức Chúa Trời thông qua những sự thật này. Cuối cùng, ngươi sẽ xác nhận được rằng lời Đức Chúa Trời là lẽ thật, ngươi sẽ học được những bài học từ những con người, sự việc và sự vật khác nhau, mà từ đó ngươi có thể hiểu được nhiều lẽ thật hơn, nhìn thấu nhiều điều và làm phong phú bản thân mình hơn nữa. Kết quả cuối cùng đạt được từ điều này là ngươi sẽ có khả năng đạt được hiểu biết về Đấng Tạo Hóa thông qua sự xuất hiện và tiến triển của những con người, sự việc và sự vật khác nhau, ngươi sẽ hiểu được tâm tính và thực chất của Ngài, đồng thời biết được rằng Ngài tể trị và sắp đặt mọi sự.
Hồi chuông thời sau hết báo động đã vang lên, đại thảm họa đã ập xuống, bạn có muốn cùng gia đình nghênh đón được Thiên Chúa, và có cơ hội nhận được sự che chở của Thiên Chúa không?